Chương trước
Chương sau
Trên mặt Tô Giai Kỳ tràn đầy ý cười dịu dàng, tiếp tục nói: “Tối nay ở nhà nghỉ ngơi, đừng trở về, mẹ đã bảo dì quét dọn phòng trước rồi.”

Lại ở nhà cũ nghỉ ngơi, nghĩ đến, ở nhà cũ, hai người một phòng, sẽ có các loại xấu hổ, Thi Hạ liền cảm thấy mất tự nhiên.

Vẫn ở trong nhà bọn họ tốt hơn, tự do, mặc dù gần đây tên vô lại Lệ Cảnh luôn lấy đủ loại lý do không hiểu được chen vào phòng mình.

Thi Hạ có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn bên cạnh: “Hay là, tối nay chúng con trở về đi, tối nay Cảnh Diễn còn có việc.”

“Thật sao, Cảnh Diễn còn cos việc sao?”

Tô Giai Kỳ cũng nhìn con trai.

Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô cho rằng Lệ Cảnh Diễn sẽ hiểu ánh mắt mình là có ý gì.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn lại ngu ngốc không hiểu.

“Không có, ai nói anh có việc?”
Thi Hạ trợn tròn mắt……

Phối hợp, phối hợp!

Cô ám chỉ đơn giản như vậy, Lệ Cảnh Diễn không nhìn ra sao?

Tô Giai Kỳ cười, trả lời: “Cảnh Diễn đã nói không có việc rồi, yên tâm đi, ở nhà cũ nghỉ ngơi, giường ở đây cũng thoải mái, mẹ đã bảo dì giặt sạch vỏ chăn rồi.”

“Cảm ơn mẹ.”

Thi Hạ xấu hổ cười, đồng thời, cũng muốn làm thịt thằng nhóc không phối hợp ăn ý với mình kia!

Sao anh có thể không phối hợp với mình như vậy, giống như Thi Hạ nói cái gì, Lệ Cảnh Diễn sẽ cố ý làm trái vậy!

Cơm nước xong, hai vợ chồng về phòng mình.

Lệ Cảnh Diễn cầm máy tính ra, giống như đang đọc số liệu gì đó.

Sao tối giờ anh lại không có việc được, nhưng anh ở đâu làm việc đều được.

“Tôi nói tối nay trở về, vì sao anh lại không về.” Thi Hạ có chút khó hiểu.
Ai biết, Lệ Cảnh Diễn lại ngẩn ra hỏi ngược lại: “Lúc nào em bảo quay về?”

Thi Hạ mím môi, đột nhiên có cảm giác bất lực như đàn gảy tai trâu.

“Tôi nói anh còn nhiều việc, vì sao anh không phối hợp với tôi một chút?”

Lệ Cảnh Diễn gật đầu, dường như quên mất: “Tôi không thể nói dối mẹ tôi, em cũng biết mà, con người tôi sợ nhất là dối gạt người khác, tôi luôn thành thật.”

Thành thật?

Không nói dối?

Thi Hạ trừng mắt nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô cảm thấy, chắc chắn Lệ Cảnh Diễn cố ý!

“Ý của anh là, tôi không thành thật, tôi là người nói dối?”

Lệ Cảnh Diễn bĩu môi, vẻ mặt trêu chọc: “Đây là chính em nói, tôi không nói.”

Thi Hạ thật sự sắp bị thằng nhóc này chọc tức đến hỏng mất.

Thật ra mục đích của Lệ Cảnh Diễn rất đơn thuần, anh chỉ muốn danh chính ngôn thuận ngủ một phòng với vợ mình thôi!
Suy nghĩ này cũng không quá đáng? Không xấu xa chứ?

“Được được, vợ, em còn không ngủ được sao? Hay là, em muốn làm một vài chuyện thiếu nhi không nên xem?”

Đột nhiên Lệ Cảnh Diễn ôm chặt Thi Hạ từ phía sau.

Khi nào bọn họ mới có thể là vợ chồng có dang xứng thực đây, có lẽ ngay từ đầu mình đã sai khi lạnh nhạt như vậy.

Vì thế vợ cảm thấy, hình thức ở chung của bọn họ chính là hình thức ở chung của vợ chồng bình thường.

Vợ chồng nào tương kính như băng như vậy!

Lệ Cảnh Diễn nghĩ một lát, cuối cùng cũng hiểu, cần phải có chút phát triển thật mới được.

Thi Hạ nhanh chóng đẩy Lệ Cảnh Diễn ra: “Anh đừng nói bậy, tôi không có.”

“Đúng đúng đúng, em không có, tôi có!”

Lệ Cảnh Diễn lại kéo Thi Hạ đến trước mặt mình: “Em không cảm thấy chúng ta là vợ chồng, thân mật một chút là chuyện bình thường sao?”

Nói xong, Lệ Cảnh Diễn trực tiếp tiến lên, không nói câu nào, trộm hương một cái trên mặt Thi Hạ.

Anh không nóng nảy, nhưng sẽ không tùy ý để quan hệ giữa hai bọn họ dậm chân tại chỗ.

Cho nên, anh cần phải suy nghĩ cặn kẽ một chút, sau đó từng bước “Cải thiện quan hệ” với vợ mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.