Trên mặt Tô Giai Kỳ tràn đầy ý cười dịu dàng, tiếp tục nói: “Tối nay ở nhà nghỉ ngơi, đừng trở về, mẹ đã bảo dì quét dọn phòng trước rồi.”
Lại ở nhà cũ nghỉ ngơi, nghĩ đến, ở nhà cũ, hai người một phòng, sẽ có các loại xấu hổ, Thi Hạ liền cảm thấy mất tự nhiên.
Vẫn ở trong nhà bọn họ tốt hơn, tự do, mặc dù gần đây tên vô lại Lệ Cảnh luôn lấy đủ loại lý do không hiểu được chen vào phòng mình.
Thi Hạ có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn bên cạnh: “Hay là, tối nay chúng con trở về đi, tối nay Cảnh Diễn còn có việc.”
“Thật sao, Cảnh Diễn còn cos việc sao?”
Tô Giai Kỳ cũng nhìn con trai.
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô cho rằng Lệ Cảnh Diễn sẽ hiểu ánh mắt mình là có ý gì.
Nhưng Lệ Cảnh Diễn lại ngu ngốc không hiểu.
“Không có, ai nói anh có việc?”
Thi Hạ trợn tròn mắt……
Phối hợp, phối hợp!
Cô ám chỉ đơn giản như vậy, Lệ Cảnh Diễn không nhìn ra sao?
Tô Giai Kỳ cười, trả lời: “Cảnh Diễn đã nói không có việc rồi, yên tâm đi, ở nhà cũ nghỉ ngơi, giường ở đây cũng thoải mái, mẹ đã bảo dì giặt sạch vỏ chăn rồi.”
“Cảm ơn mẹ.”
Thi Hạ xấu hổ cười, đồng thời, cũng muốn làm thịt thằng nhóc không phối hợp ăn ý với mình kia!
Sao anh có thể không phối hợp với mình như vậy, giống như Thi Hạ nói cái gì, Lệ Cảnh Diễn sẽ cố ý làm trái vậy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466458/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.