“Cảnh Diễn đã có Hạ Hạ, nhà họ Lệ cũng nhận Thi Hạ làm con dâu, không cần cưới lại, còn Thi Thi, tôi không quen, cũng không biết, tôi già rồi, trí nhớ có hạn, lười nhớ Thi Thi là ai!”
Nói mấy lời sau, giọng nói của Tô Giai Kỳ càng ngày càng lạnh nhạt, càng ngày càng sắc bén!
Gặp mẹ kế như vậy, những ngày Hạ Hạ ở nhà họ Thi hẳn cũng không tốt đi!
Bạch Xu vẫn còn nói: “Nhưng bà Lệ, so với Thi Hạ, Thi Thi nhà chúng tôi……”
Tô Giai Kỳ lạnh mặt, người phụ nữ này không biết xấu hổ hay là không cần mặt mũi đây, vừa rồi bà đã nói rõ ràng như vậy, chẳng lẽ Bạch Xu còn không hiểu ý mình sao?
“Được rồi, nhà chúng tôi phải ăn cơm, tiễn khách đi!”
“Vâng, bà chủ.”
Bạch Xu trợn tròn mắt, vừa rồi bà ta nói nhiều như vậy, Tô Giai Kỳ lại phản ứng như vậy. Bà muốn đứa con riêng Thi Hạ, cũng không muốn nhận đại tiểu thư danh chính ngôn thuận Thi Thi của nhà họ Thi sao?
Nhìn thấy đám người nhà họ Thi không cam lòng rời đi, Thi Hạ thở phào một hơi, trong lòng tràn đầy cảm động.
Cô nhìn ra, Tô Giai Kỳ thật sự xem cô là người nhà họ Lệ, bà chân thành, khiến Thi Hạ cảm động.
“Hạ Hạ, nhanh ăn cơm đi, mẹ làm món canh cá mà con thích nhất đấy.”
Tô Giai Kỳ cười, kéo tay Thi Hạ, chuẩn bị đi ăn cơm, phản ứng của bà giống như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
“Cảm ơn mẹ.”
Tô Giai Kỳ cười.
“Đứa nhỏ ngốc, cảm ơn mẹ cái gì, chúng ta là người một nhà.”
Bọn họ vốn dĩ là người một nhà, cho nên, lúc có người ngoài đến, nên một lòng đối ngoại!
Ở cửa nhà họ Lệ.
Ba nhân khẩu nhà họ Thi bị Tô Giai Kỳ “Mời” ra ngoài, Bạch Xu tức giận đến sắp phát điên. Thi Thi vẫn luôn giữ dáng vẻ thục nữ cũng không nhịn được, cô ta còn kém con nhóc Thi Hạ kia.
Người nhà họ Lệ đúng là mắt mù!
Vẻ mặt Thi Thi không vui, mắng: “Con xem, cả nhà họ Lệ đã bị con hồ ly tinh Thi Hạ kia mê hoặc rồi, Thi Hạ là đồ đê tiện, đồ hồ ly tinh!”
Thi Minh Thành nhìn thấy vợ và con gái mình luôn mắng người, không nhịn được nhíu mày.
Bây giờ vẫn ở trước công chúng, tính như vậy, thật sự không có tố chất.
“Được rồi, chuyện này từ bỏ đi! Sau này không ai được nhắc lại, bây giờ Thi Hạ đã là cô chủ của nhà họ Lệ, chúng ta cũng không có cách nào.”
Thi Thi nghe thấy Thi Minh Thành bảo mình từ bỏ, càng mở to mắt, không tin vào lỗ tai mình.
“Nhưng mà ba, con phải làm sao bây giờ?”
Chẳng lẽ cô ta cứ lãng phí một cơ hội tốt như vậy sao? Thi Minh Thành thở dài: “Con là con gái của Thi Minh Thành, sau này không lo không tìm thấy nhà chồng tốt.”
Có cơ hội bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, không thể có được lần thứ hai nữa, nếu Thi Thi hiểu được, cũng là chuyện tốt.
Thi Thi bực bội, tức đến ngứa răng: “Ba, con không muốn gả cho những người khác.”
Lệ Cảnh Diễn là người đàn ông tốt nhất thành phố Nghi, cô ta bỏ lỡ, sau này sẽ không có cơ hội!
Hơn nữa, nhường người đàn ông tốt nhất cho Thi Hạ, cô ta cảm thấy không cam lòng!
Sớm biết như vậy, cô ta đã không theo người đàn ông kia đào hôn, để cuối cùng lại biến thành như vậy!
Thi Minh Thành trừng con gái mình: “Con cảm thấy con còn quyền lựa chọn sao?”
Cô ta lựa chọn đào hôn, bỏ lỡ người tốt nhất, cũng khiến nhà họ Thi mất đi cơ hội tốt nhất.
Thi Minh Thành còn rất bực bội với chuyện này đấy!
Bạch Xu không vui nhìn chồng: “Không phải ông muốn nói giúp đồ đê tiện kia chứ? Mặc dù ông là ba nó, nhưng tôi nói cho ông biết, đồ đê tiện kia vĩnh viễn không thể đếnThi Nhuận Trân Châu nữa! Bây giờ Thi Thi đã trở lại, công ty là của Thi Thi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]