Thi Hạ lúc này mới phát hiện, lúc ở thành phố hai người họ đều bận quá, thế nên căn bản là không có thời gian đi tìm hiểu đối phương.
Hiện tại bọn họ hai người ở bên nhau, chỉ có đối phương, lại trở nên hòa hợp đến không ngờ.
Hơn nữa, Thi Hạ đột nhiên phát hiện, Lệ Cảnh Diễn không chỉ là một doanh nhân thành công, càng là một người thú vị!
Anh không còn lạnh nhạt như trước, luôn là cho người ta một loại cảm giác chớ tới gần.
Thi Hạ nhắm mắt lại, vui vẻ hưởng thụ ánh mắt nhảy múa trên da thịt.
Nhưng lúc này, cô lại đột nhiên cảm thấy giống như có người đang nhìn mình.
Lúc đầu cô còn tưởng chính mình bị ảo giác, đến khi mở mắt mới phát hiện, Lệ Cảnh Diễn đang nhìn mình.
“Anh đang làm gì vậy?”
Thi Hạ vội che gương mặt mình lại, bởi vì Lệ Cảnh Diễn đang cầm camera, khẳng định là đang chụp cô.
“Đừng che mặt, tôi chụp hai bức ảnh mà thôi, cười xemnafo!”
Nhưng Thi Hạ lại cứ che mặt lại.
“Không cười.”
Lệ Cảnh Diễn thở dài, tay đang mò mẫm chiếc camera, đây là của Lý Thao để ở xe anh, nên anh chưa biết cách dùng lắm.
Nhưng bây giờ Lệ Cảnh Diễn mới phát hiện chụp ảnh cho cô gái mình thích, cũng là một chuyện rất thú vị!
“Em xinh đẹp như vậy, không cười thì phí. Ai da, giờ nếu tôi đăng ảnh này lên weibo, mấy chục vạn fans đều sẽ bất ngờ lắm!”
Thi Hạ vội mở hai mắt, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466424/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.