Dù gì đi nữa thì Thi Hạ cũng là vợ mà Lệ Cảnh Diễn cưới hỏi đàng hoàng.
Bạch Xu lập tức nói, “Yên tâm đi, người cùng Lệ Cảnh Diễn có hôn ước là con, không phải Thi Hạ đáng ghét đó. Đợi chút, nếu không thể gọi cho nó, chúng ta liền gọi cho Lệ Cảnh Diễn!”
Tuy rằng bà ta không hài lòng với chuyện con gái mình chạy trốn khỏi chuyện cưới xin này, nhưng dù sao cũng là con gái ruột của bà ta, dù có sai quấy đến mấy cũng có thể tha thứ.
“Sẽ tìm được hai người họ thôi, mẹ không tin, hai người kia còn có thể bốc hơi khỏi thế giới này!”
Bạch Xu nói, Thi Thi nghe xong càng thêm yên tâm.
Chỉ cần có mẹ chống lưng, cô ta không có khả năng thua, mà Thi Hạ lần này chết chắc rồi!
Mạt Mạt bưng một ly cà phê, một ly nước lọc bước vào, sau đó lại nhận được mệnh lệnh khác.
“Mạt Mạt, cô mau gọi điện thoại cho chủ tịch Lệ Cảnh Diễn.”
Bà Thi trưng một bộ vênh váo, hất hàm sai khiến Mạt Mạt, khiến cô ấy có chút khó xử.
Gọi cho Thi Hạ thì không sao, dù sao thì tổng giám đốc Thi cũng là sếp của cô ấy.
Nhưng gọi điện thoại cho chủ tịch Lệ, nhỡ quấy rầy người ta, đến lúc đó cô ấy phải giải thích như thế nào.
“Bà Thi à, tôi nghĩ vẫn là thôi đi, chủ tịch Lệ người của Lệ Thị, chủ tịch không thích có người quấy rầy.” Mạt Mạt có chút khó xử.
Nhưng Bạch Xu không quan tâm, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466421/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.