“Thưa bà, tổng giám đốc Thi vẫn đang tắt máy điện thoại, không thể nào gọi cho cô được, có lẽ nào là có chuyện ngoài ý muốn không?”
Trợ lý Mạt Mạt càng lo lắng cho sự an toàn của chị Thi Hạ, rốt cuộc Thi Hạ là người như thế nào, Mạt Mạt thật sự quá rõ ràng.
Nếu không phải thật sự xảy ra chuyện gì, cô ấy cảm thấy Thi Hạ chắc chắn sẽ không mất tích đâu!
Bà Thi hừ một tiếng, vẻ mặt khinh thường: “Nó thì có thể xảy ra cái gì ngoài ý muốn cơ chứ! Theo tôi thấy, nó chính là biết Thi Thi đã trở lại, nên không dám đối mặt!”
Thi Thi đã trở lại?
Mấy năm trước, cô cả của Thi Nhuận Trân Châu - Thi Thi đột nhiên mất tích, đã làm ồn ào khắp cả thành phố này.
Thi Gia vì tránh cho tạo ra ảnh hưởng không cần thiết, thậm chí còn tuyên bố Thi Thi bởi vì bệnh tật đã qua đời.
Nhưng bây giờ bà ta lại đột nhiên nói Thi Thi đã trở lại, không phải có chút quá hoang đường sao?
Hơn nữa, chẳng lẽ nói Thi Thi trở lại thì Thi Hạ phải từ chức ngay sao, thật quá đáng!
“Thưa bà, bà xác nhận đó là cô Thi Thi sao?”
Mạt Mạt nhìn thoáng qua người ngồi trên sô pha, đúng thật là mang dáng dấp của Thi Thi năm đó.
Nhưng cho dù vừa trở lại nên có vài phần không giống nhau, Thi Hạ cho người ta cảm giác là người giỏi giang thanh tú, còn cô gái trước mắt cho người ta một loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466420/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.