Anh có thể tùy tiện cho cô nghỉ, có phải hơi tùy hứng quá mức rồi hay không……
Thi Hạ bất đắc dĩ mà lắc đầu, anh có thể tùy hứng, nhưng cô biết mình không thể thật quá đáng.
Nghĩ tới điều này, Thi Hạ liền với tay lục tìm chiếc di động, lúc này cô phát hiện, trọng lượng của chiếc di động có vẻ như nhẹ không ít.
Lệ Cảnh Diễn cười, tiếp tục nói: “Pin di động đã bị tôi lấy ra rồi, em yên tâm đi, sẽ không có người tìm được em đâu.”
Thi Hạ lập tức thấy choáng váng hết cả người……
Sớm biết trước như vậy cô đã mua loại di động có pin gắn liền không thể gỡ ra, như vậy thì sẽ không xuất hiện vấn đề.
“Tôi hỏi em một vấn đề, từ lúc vào Thi Nhuận Trân Châu đến nay, em đã nghỉ phép qua chưa?” Lệ Cảnh Diễn đột nhiên hỏi.
Thi Hạ ngẩn ra một chút, cô không ngờ Lệ Cảnh Diễn sẽ nói chuyện với cô, hơn nữa còn chủ động hỏi chuyện cô.
Nhưng, đáp án cho câu hỏi này, vốn đã rõ như ban ngày rồi……
“Không có.”
Thi Hạ trả lời đúng sự thật, cô thật sự không có nghĩ tới chuyện nghỉ phép, bởi vì không có thời gian, hơn nữa, cũng không có người nào có thời gian cùng cô ra ngoài chơi.
Thi Hạ có thể cố gắng hết sức của mình, sắp xếp xử lý gọn ghẽ tất cả mọi chuyện của Thi Nhuận Trân Châu, vậy thì trong đời sống sinh hoạt thường ngày hẳn cũng rất ổn.
Nhưng sự thật là, chỉ cần vừa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466419/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.