Cô rất ngạc nhiên, đêm hôm khuya khoắt thế này, bà chủ nhà chắc là không bị mộng du.
Nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn lại nói, "Không cần đâu, chắc là đi sang nhà hàng xóm là ông Vương đấy."
Nhà ông Vương hàng xóm?
Thi Hạ vẫn có chút khó hiểu.
Đâu phải hàng xóm nhà ai cũng là nhà ông Vương đâu, sao Lệ Cảnh Diễn lại khẳng định nhà hàng xóm là nhà ông Vương cơ chứ?!
"Hả, nhưng mà,... Làm sao anh biết?" Thi Hạ hỏi.
Chẳng lẽ là anh đoán mò, hay là, anh biết chuyện gì đó.
Lệ Cảnh Diễn chỉ là cười cười, ánh mắt có chút phức tạp, nhìn như thể anh đã biết trước mọi việc vậy.
"Như vậy đi, nếu em không tin, chúng ta có thể sang nhà ông Vương xem thử."
Thi Hạ suy nghĩ một chút, rồi nhìn thoáng qua phía cổng, rồi gật gật đầu.
"Được, chúng ta đi xem thử đi."
Thật ra điều làm cô tò mò hơn chính là, Lệ Cảnh Diễn làm sao mà biết được, nhà hàng xóm chính là nhà ông Vương.
Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn, nhẹ chân nhẹ tay len lén đi theo đằng sau bà ta.
Chỉ thấy bà ta vẫn cứ đi thẳng về một phía, Lệ Cảnh Diễn cũng theo ở phía sau.
Thi Hạ có chút tò mò, cái phương hướng này, có chút lạ lẫm.
Thậm chí cô còn có cảm giác, có lẽ buổi tối bà nhớ chồng mình nên ra thăm mộ của chồng mình.
Nhưng có vẻ chuyện này cũng không phải như thế, bởi vì, hướng này không giống với hướng tới mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466409/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.