Sau khi hai người cùng về nhà, Thi Hạ đang chuẩn bị lên lầu để đi vào phòng mình thì mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng.
Cô quay đầu, đúng lúc thấy sắc mặt của Lệ Cảnh Diễn trắng bệch, vẻ mặt đau khổ.
Anh ít khi như vậy, nhìn dáng vẻ của Lệ Cảnh Diễn thì thật sự doạ Thi Hạ một phen.
“Lệ Cảnh Diễn, anh sao vậy?”
Lệ Cảnh Diễn chỉ lắc đầu, ôm lấy bụng mình từng bước từng bước đi lên.
“Cô giúp tôi tìm thuốc bao tử. Tôi đau dạ dày.”
Thi Hạ nhanh chóng gật đầu.
“Được, anh chờ một chút.”
Thi Hạ vội vội vàng vàng xông vào phòng của Lệ Cảnh Diễn tìm thuốc đau dạ dày.
Lúc đi xuống lầu, cũng chỉ thấy Lệ Cảnh Diễn dựa vào sô pha, vẻ mặt rất đau.
“Thuốc tới rồi, anh uống trước đi.”
Thi Hạ ngồi xuống, một tay đưa thuốc, một tay rót nước cho anh.
Lệ Cảnh Diễn sau khi uống xong thuốc, mất một lúc thì sắc mặt mới từ từ bình thường trở lại. Nhưng dạ dày hình như vẫn chưa ổn lắm.
Anh nhìn Thi Hạ ngồi bên cạnh, Thi Hạ chuẩn bị đứng lên, thấy cô chuẩn bị đứng lên, Lệ Cảnh Diễn còn tưởng cô rời khỏi, anh nhanh chóng dang tay kéo Thi Hạ lại.
“Hạ Hạ, cô ngồi đây với tôi một lúc đi.”
Thi Hạ hết cách, chỉ có thể để Lệ Cảnh Diễn dựa vào vai mình giống một đứa trẻ thôi.
Cô hơi bất lực thở dài rồi mở miệng nói “Anh chờ một chút, tôi xuống bếp nấu chén cháo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466387/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.