Ở bệnh viện Lân An.
Ninh Vô Ưu vừa mới từ phòng phẫu thuật đi ra, thời gian vừa đúng mười một giờ.
Lúc nhìn thấy Lệ Cảnh Dương, cô ngồi luôn xuống tựa vào người Lệ Cảnh Dương, thật sự là quá mệt mỏi rồi, bây giờ cô không muốn động đậy chút nào.
"Mệt như vậy sao?"
Lệ Cảnh Dương thấy Ninh Vô Ưu ỉu xìu như vậy, hơi đau lòng, cô ấy có cần phải liều mạng như thế không.
Nhưng mà, cô ấy là bác sĩ, nếu như cô ấy không dốc sức liều mạng một chút, như vậy, người bệnh nằm trong phòng phẫu thuật chỉ sợ là phải toi mạng rồi!
"Anh cứ thử tập trung tinh thần, lực chú ý ở mức độ cao trong vòng ba tiếng liên tục thử xem, bà cô đây bây giờ muốn được ngủ một giấc, không muốn làm gì cả." Ninh Vô Ưu nói xong, nặng nề thở dài một hơi.
Lệ Cảnh Dương có chút bất đắc dĩ, lúc nào cũng không quên chiếm một chút tiện nghi của mình.
Cái gì mà bà cô, đúng là dở hơi!
"Vậy được rồi, chúng ta ngồi đây nghỉ ngơi một chút đã, hôm nay tôi sẽ hào phóng một lần, cho cô mượn bờ vai miễn phí một hôm, đây chính là đãi ngộ cao cấp bao nhiêu người mơ ước mà không có được đấy!" Lệ Cảnh Dương nhếch mày bắt đầu chém gió.
Ninh Vô Ưu chỉ là bĩu môi.
"Thế hở?"
Cô ấy mới không thèm tin!
Lệ Cảnh Dương trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt thành thật, "Đó là đương nhiên, tôi không có gạt cô đau, nếu như Fans
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466361/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.