Ninh Vô Ưu im lặng như vậy, anh ta lại cảm thấy có chút không quen lắm.
Nhưng mà, Ninh Vô Ưu chỉ nhẹ nhàng mà lắc đầu.
"Không có, tôi chỉ là thấy hơi mệt thôi, với lại, cũng có chút thất vọng."
Lệ Cảnh Dương sửng sốt một chút, nhìn Ninh Vô Ưu, thất vọng, Vô Ưu đang thất vọng cái gì?
"Chúng tôi cùng tốt nghiệp một trường y đấy, tôi cũng không ngờ, anh ta sẽ biến thành như bây giờ..."
Hóa ra là bởi vì cái tên Trần Triển kia.
Lệ Cảnh Dương cũng không cảm thấy Trần Triển là người tốt lành gì!
"Đây là do yêu mà không có được nên nảy sinh ghen ghét, cũng giống câu chuyện chú sói và chùm nho xanh vậy!"
Ninh Vô Ưu cũng bị cách ví von của Lệ Cảnh Dương chọc cười.
"Sao anh biết rõ thế, anh cũng từng như thế hả!"
"Đương nhiên đã không có, tôi làm sao có thể thất tình được!" Lệ Cảnh Dương nghênh ngang trả lời.
Toàn bộ đàn ông trên thế giới này thất tình, thì Lệ Cảnh Dương anh cũng sẽ không thất tình, anh ta chính là anh chồng quốc dân cơ mà!
Ninh Vô Ưu cũng học bộ dạng Lệ Cảnh Dương, trịnh trọng gật đầu, "Nói cũng có lý, anh là Lệ Cảnh Dương cơ mà? Ai dám làm anh thất tình cơ chứ!"
Hai người đang cười nói, điện thoại Lệ Cảnh Dương lại đổ chuông.
"Mẹ tôi gọi."
Lệ Cảnh Dương nói xong, rồi bấm nghe, bởi vì là loa ngoài, cho nên Ninh Vô Ưu cũng có thể nghe được giọng của Tô Giai Kỳ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466362/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.