Chương trước
Chương sau
Ba người nhanh chóng tới chỗ bác sĩ trong làng. Khi tới tới thì họ đẩy cửa vào.

Thấy bác sĩ, Lệ Cảnh Diễn giống như thấy ngọn cỏ cứu mạng, nhưng anh quên một điều, bác sĩ làng dù gì cũng là bác sĩ làng, năng lực của họ có hạn.

“Bác sĩ, bác sĩ, anh mau xem thử cô ấy sao rồi?”

Trong thôn gọi anh ta là Kế Bảo Sơn, thấy người mặc đồ không giống người trong thôn thì anh cũng biết, những người này không phải người bình thường.

“Cô ấy đau bụng phải không?”

“Đúng vậy.” Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng gật đầu.

Kế Bảo Sơn khám nửa ngày cũng đưa ra một kết luận.

“Nhưng chỗ tôi không có dụng cụ, tôi nghi ngờ cô ấy bị viêm ruột thừa cấp tính cần phải làm phẫu thuật.”

Chỗ anh ta nhiều nhất chỉ có thể trang bị chút thuốc cảm lạnh, còn về phẫu thuật thì chắc là không xong rồi.
Nếu cần làm phẫu thuật, vậy phải liên hệ với bệnh viện trong thành phố.

“Viêm ruột thừa cấp tính? Vậy phải tính sao?” Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng hỏi.

Anh luôn thống trị vận mệnh của người khác, chỉ đạo những gì người khác nên làm, trước giờ anh chưa từng thấy mình lại bị động như vậy!

“Tô Hách, chuẩn bị đi, bây giờ chúng ta đưa cô ấy về thành phố.” Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng dặn dò.

Nhưng Kế Bảo Sơn lại cản bọn họ. Lúc này đi về thành phố thì không ổn lắm.

Huống hồ, bọn họ còn đem theo một người bệnh đi đi về về liên tục.

“Không được, bây giờ tốt nhất là liên lạc bệnh viện trong thành phố. Chỗ tôi có điện thoại của bệnh viện trong thành phố, kêu họ nhanh chóng đưa xe cứu thương tới đây. Bây giờ cô ấy rất yếu, tốt nhất đừng bị giằng xóc.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu.

“Được, vậy anh mau chóng liên lạc bệnh viện trong thành phố đi.”

Anh cũng không biết mình nên làm gì, làm sao mới có thể để cơn đau của Thi Hạ giảm đi một chút.

Trừ việc nghe theo sự sắp xếp của bác sĩ làng, anh cũng không còn cách nào khác.

Tuy nhiên, cứ mỗi phút mỗi giây chờ đợi bệnh viện thành phố gửi xe là một cực hình sống không bằng chết cho Lệ Cảnh Diễn!

Thấy dáng vẻ đau đớn của Thi Hạ, anh cảm thấy lòng mình như bị nghẹn lại.

Nhưng ngoại trừ chờ đợi mòn mỏi ra thì không còn cách nào khác!

“Bác sĩ, anh có cách gì có thể giúp cô ấy đỡ đau một chút được không?” Lệ Cảnh Diễn nhìn mặt trắng bệch của Thi Hạ, cuối cùng cũng không nhẫn tâm.

Khoé miệng của cô cũng sắp trắng bệch. Nếu được thì anh thật lòng muốn gánh nỗi đau dùm cho Thi Hạ.
Nhưng rốt cuộc anh cũng không cách nào chịu thay nỗi đau của Thi Hạ.

“Không có, không cần dùng thuốc, sẽ có ảnh hưởng xấu tới phẫu thuật sau này.” Kế Bảo Sơn giải thích.

Bây giờ, trước khi chưa làm phẫu thuật, ngoài việc cầm cự thì không còn cách nào khác!

“Chủ tịch, cô Ninh và Lệ nhị thiếu tới rồi.”

Nghe thấy Ninh Vô Ưu, cả người Lệ Cảnh Diễn giống như tìm được tia hy vọng.

Ninh Vô Ưu vừa mới xông vào, chuyện đầu tiên là tìm Thi Hạ.

“Hạ Hạ đâu?”

Lệ Cảnh Diễn nhìn Ninh Vô Ưu rồi nhanh chóng hỏi.

“Cô Ninh, có bác sĩ đi chung không?”

Dù gì Ninh Vô Ưu cũng là bác sĩ chỉnh hình, cô ấy cũng không phải chuyên gia về tiêu hoá.

“Tôi đã tìm được bác sị khoa ngoại tốt nhất của bệnh viện chúng tôi tới rồi. Chủ tịch Lệ, trước tiên anh đừng có vội.” Ninh Vô Ưu mau chóng giải thích.

Nhưng lúc thấy mặt của Thi Hạ trắng bệch, Ninh Vô Ưu bị doạ một phen.

Lâu như vậy chưa gặp người phụ nữ xấu xa này, cái cô này lại khiến mình ra nông nỗi như vầy!

“Các anh mau chóng chuẩn bị một chút nước nóng đi.”

Phòng phẫu thuật đơn giản nhanh chóng được hoàn thành, các bác sĩ đã sẵn sàng.

Thấy bác sĩ đang làm phẫu thuật bên trong, cả người Lệ Cảnh Diễn giống như ruồi không đầu, cứ đi qua đi lại trước cửa.

Bọn họ cũng không để cho anh đi vào, Lệ Cảnh Diễn chỉ có thể đứng ngoài cửa mà lo lắng thôi.

“Anh à, anh cứ đi qua đi lại như vậy đầu em sắp choáng mất thôi.”

“Được rồi, anh biết rồi!” Lệ Cảnh Diễn liếc em trai mình một cái.

Bây giờ anh lo lắng nhiều ra sao, cái tên ngốc Lệ Cảnh Dương lẽ nào nhìn không ra hay sao?

“Anh à, thật ra chắc anh đang rất lo cho chị dâu Thi Hạ phải không?” Lệ Cảnh Dương đột nhiên than thở.

Dù gì thời gian dài như vậy, trước giờ cậu chưa từng thấy anh trai mình quan tâm chuyện gì quá lên như vậy.

Thấy lúc Lệ Cảnh diễn lo lắng như vậy, điều đó chỉ đơn giản là xác suất sao Hỏa va vào Trái Đất rất ít!

“Cái gì gọi là chắc là, cô ấy là vợ của tôi, sao tôi có thể không lo cho được.” Lệ Cảnh Diễn thở dài.

“Vậy chuyện anh rất thích Thi Hạ, anh muốn chị dâu Thi Hạ không biết à.”

Lệ Cảnh Dương nói xong, cậu lén nhìn anh trai mình.

Rõ ràng Thi Hạ chính là người trong lòng anh. Nhưng Lệ Cảnh Diễn cứ giả bộ thái độ thờ ơ.

Nếu không phải vì chuyện lần này, anh thật sự đã gạt hết mọi người rồi.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.