“Cả thế giới đều biết, Thi Hạ là vợ của Lệ Cảnh Diễn. Nhưng không ai biết Lệ Cảnh Diễn rất thương vợ mình.”
“Cô ấy không cần biết. Tôi sẽ đối tốt với cô ấy, cô ấy là vợ tôi, như vậy là đủ rồi.” Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt trả lời.
Tuy anh là chủ tịch một công ty, biết lên kế hoạch và có quyền hạn tuyệt đối. Nhưng anh lại không giỏi ăn nói.
Anh sẽ không dễ nói lời yêu qua miệng của mình, sẽ không bày tỏ tâm ý của mình.
Nếu nhất định phải chứng mình bản thân yêu một người, vậy thì, anh sẽ dùng hành động thực tế của mình.
Lệ Cảnh Dương chỉ nhìn vào mắt của anh trai, người anh ngu ngốc này, đúng là đầu đất mà, anh đã không phân biệt rõ ràng rồi.
Nhưng cậu biết, anh mình làm vậy chắc chắn sẽ bị thiệt, đối với Thi Hạ mà nói, cũng có thể tương lai sẽ trở thành một loại mất mát.
……
Suốt hai tiếng đồng hồ, vì thiết bị không được hoàn hảo, nhưng cũng may Ninh Vô Ưu đưa tới bác sĩ tốt nhất.
Phẫu thuật được tiến hành suôn sẻ.
“Cũng may là kịp thời, trong lúc chờ bác sĩ bệnh viện trong thành phố tới, chắc Thi Hạ đau lắm đây.” Ninh Vô Ưu than thở.
Trên đường tới đây tim cô ấy thật sự muốn nhảy lên tới cổ họng luôn rồi!
“Đúng là thập tử nhất sinh mà!”
Những người bên cạnh đều cảm thấy như vậy, lúc nãy bọn họ sắp bị doạ một phen.
“Cám ơn cô, cô Ninh!” Đây là lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466325/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.