Thi Nhuận Trân Châu
Thi Hạ vừa sắp xếp lại bàn làm việc của mình, vừa nói chuyện với Mạt Mạt nói chuyện về sự sắp xếp công việc gần đây của cô.
Nếu như cô đã đồng ý đi cùng Lệ Cảnh Diễn đến thành phố C, vậy thì trước tiên nhất định phải sắp xếp xong việc của công ti xong đã.
“Mạt Mạt, trong tháng tới, bắt đầu từ mùng năm, chị không có ở công ty. Nếu em có bất cứ vấn đề gì cứ giao cho giám đốc Lâm.”
“Giám đốc Thi, chị phải đi đâu sao?” Mạt Mạt vẫn chưa biết có chuyện gì xảy ra.
“Tới thành phố C giúp đỡ người nghèo.” Thi Hạ giải thích.
Mạt Mạt mở to hai mắt.
Giúp đỡ người nghèo dựa trên danh nghĩa của công ti thực sự là một điều rất tốt, có lợi cho việc xây dựng hình ảnh công ti, đồng thời cũng cho phép văn hóa của công ti thâm nhập vào trái tim của mọi người.
Nhưng giúp đỡ người nghèo là việc chỉ có một số công ti có năng lực mới làm được.
Giống như Thi Nhuận Trân Châu bây giờ thì vẫn chưa có được khả năng như vậy, nhưng Lệ Thị thì có thể!
“Giúp đỡ người nghèo? Chị đi cùng chủ tịch Lệ sao?”
Thi Hạ gật đầu, ngẩng mặt nhìn Mạt Mạt.
“Đúng, sao em biết?”
Mạt Mạt không nhịn được cười, giám đốc Thi có lúc là người rất ngốc nghếch, có lúc lại rất thông minh khôn khéo.
“Em nghĩ chị nhất định phải đi cùng chủ tịch Lệ qua đó, nếu không một mình chị làm sao làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466304/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.