Khi thức dậy vào sáng hôm sau, Thi Hạ mới phát hiện ra, hóa ra tối qua cô không hề ngủ mơ!
Lệ Cảnh Diễn thực sự đang ngủ bên cạnh mình.
Nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn đang trầm lặng ngủ thϊếp đi, Thi Hạ hơi hoảng hốt.
Cảm giác này, không chân thật một chút nào, cô từng nghĩ rằng vào một ngày nào đó mình sẽ cùng chồng mình thức dậy trên giường, cũng từng nghĩ rằng bản thân mình và Lệ Cảnh Diễn sẽ không có bất cứ quan hệ gì.
Vậy nhưng, mối quan hệ giữa hai người bọn họ bây giờ, chỉ có thể nói, là cắt không đứt, gỡ càng rối.
Nhưng mà người đàn ông này thực sự rất đẹp trai, ngay cả khi đang ngủ, vẫn không có cách nào để ngăn chặn vẻ đẹp tuấn tú này.
Thi Hạ cứ nhìn khuôn mặt của Lệ Cảnh Diễn như vậy, thậm chí thực sự nhìn đến ngây dại.
“Nhìn tôi như vậy làm gì, cảm thấy tôi rất đẹp trai sao?” Lệ Cảnh Diễn đột nhiên hỏi.
Thi Hạ ngẩn một lúc, sững sờ, anh tỉnh rồi sao?
Và lúc Lệ Cảnh Diễn tỉnh dậy, Thi Hạ vẫn đang nhìn anh, hơn nữa lại còn nhìn đến ngây dại sao?
Mất mặt!
Thi Hạ ngay lập tức quyết định lấy chăn che mặt. Cô không quan tâm nữa, coi như vừa nãy không có chuyện gì gì xảy ra.
“Sao? Xấu hổ à?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn dáng vẻ ngốc ngếch của Thi Hạ, tâm trạng đột nhiên tốt lên rất nhiều.
Nha đầu này cũng có lúc như vậy sao?
“7 rưỡi rồi, có muốn dậy không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466303/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.