“Chủ tịch, anh nói sao, anh muốn đưa phu nhân đi cùng đến Cam Túc sao?”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu. Chuyện này kì lạ đến vậy sao? Tại sao Lý Thao lại phản ứng như vậy?
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lệ Cảnh Diễn hỏi lại.
“Không phải, nơi đó rất khổ cực. Phu nhân dù sao cũng là một đại tiểu thư sống trong chăn ấm đệm êm, còn là một người phụ nữ, anh chắc chắn như vậy ổn chứ?” Lý Thao cũng chỉ là xem xét dựa trên tình hình thực tế.
Mặc dù phu nhân là một người phụ nữ rất mạnh mẽ, nhưng nói thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ thôi!
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, trả lời: “Cô ấy nói, cô ấy sẵn sàng đi cùng tôi.”
Lý Thao ngậm miệng, thôi quên đi, anh có hỏi thêm nữa, thì đây cũng là một cách thể hiện tình cảm ân ái của người ta thôi.
Chính là, anh đi đâu thì đưa em theo đó...
“Điều đó thực sự không thuyết phục chút nào, thứ tình yêu ân ái này! Định cho tôi ăn cẩu lương sao!”
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, rõ ràng vô cùng đắc ý.
“Vậy thì cậu chỉ cần vui vẻ chấp nhận là được rồi.”
Sau khi cúp máy, anh cũng đi ra khỏi phòng đọc sách, đèn trong phòng Thi Hạ đã tắt. Có lẽ cô ấy đã ngủ rồi.
Hôm nay chạy đi chạy lại nhiều như vậy, quanh đi quanh lại cũng mấy vòng, anh cũng rất mệt rồi.
Lệ Cảnh Diễn nghĩ một lúc, sau đó vẫn bước vào phòng của Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466302/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.