“Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy, trên mặt tôi có dính thứ gì à?” Tịch Diệc nhịn không được sờ lên mặt mình, vẻ mặt kỳ lạ.
Tô Giai Kỳ hơi tức giận nhưng cũng không dám nói gì, rốt cuộc thì Tịch Diệc làm trợ lý phải quan tâm Lệ Cảnh Dương, cũng là chuyện bình thường.
“Mẹ còn chưa cần bình giữ nhiệt, con già đến mức nào vậy.” Tô Giai Kỳ hơi bực mình.
Tuy nhiên Tịch Diệc còn không biết vì sao mẹ của cậu lại tức giận!
“Mẹ, uống nước ấm tốt cho dạ dày mà.”
Còn Tô Giai Kỳ cũng chẳng thèm để ý tới con trai nữa.
Nếu con trai không hiểu, vậy bà liền nghĩ cách làm công tác tư tường cho Tịch Diệc.
“Tịch Diệc à, dì hỏi cháu chuyện này nhé.”
Tịch Diệc nhìn ánh mắt Tô Giai Kỳ, không biết tại sao cậu ta lại cảm thấy nụ cười của Tô Giai Kỳ cứ là lạ.
Dù vậy cậu ta vẫn mỉm cười đáp lại, “Có chuyện gì thì dì cứ hỏi cháu, nếu cháu biết cháu nhất định sẽ trả lời hết.”
Tô Giai Kỳ gật đầu, nếu đã như vậy thì bà liền mạnh dạn hỏi thôi.
“Tịch Diệc, cháu có bạn gái chưa?”
Tịch Diệc lúng túng lắc đầu.
“Bạn gái ạ? Công việc của cháu bận quá, còn chưa kịp tìm được ạ.”
Tô Giai Kỳ rõ ràng rất kích động!
“Không có bạn gái!”
Bà gần như hét lên.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng kích động của Tô Giai Kỳ, Tịch Diệc vẫn còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466296/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.