Thi Hạ lại không muốn đi cùng Lệ Cảnh Diễn, “Tôi ở đây với mẹ cũng được, anh đi đi.”
Nhưng không biết vì sao mà hôm nay Lệ Cảnh Diễn cứ nhất định muốn Thi Hạ đi cùng mình.
Thi Hạ cứ thấy hôm nay bản thân như cái bóng của Lệ Cảnh Diễn vậy.
“Cô đi chắn rượu giúp tôi.” Lệ Cảnh Diễn nghiêm túc nói.
Tuy nhiên Thi Hạ chỉ thấy mình đang nghe được chuyện rất buồn cười.
“Anh bảo tôi…… chắn rượu giúp anh?”
Có phải cô đang nghe nhầm rồi không?
Sau đó Lệ Cảnh Diễn lại khẳng định điều này một lần nữa, tai cô không sao cả.
“Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
Thi Hạ nháy mắ, nhìn Lệ Cảnh Diễn đang đứng trước mặt, Lệ Cảnh Diễn thật sự nói ra được lời này cơ đấy.
“Tôi là phụ nữ mà, Lệ Cảnh Diễn, anh có thấy quá đáng không?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc, chưa bao giờ anh nói đùa một điều gì cả.
“Từ hôm qua tôi bị đau dạ dày phải uống thuốc, bác sỹ nói tôi không được uống rượu, nhưng mà lại không tránh được.” Lệ Cảnh Diễn giải thích.
Hơn nữa, anh cũng không muốn Thi Hạ rời khỏi tầm mắt của mình, đây mới là điều quan trọng nhất.
Hôm nay Thi Hạ rất đẹp, thậm chí có thể nói là đẹp nhất trong hội trường đêm nay, mà anh chỉ muốn giữ riêng phần tốt đẹp này cho riêng mình, không muốn ai cướp đi được.
Thi Hạ vẫn không hiểu, “Vậy tại sao anh lại không bảo Lý Thao đi cùng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466297/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.