Dù cho Lệ Cảnh Dương vẫn đang mê man nhưng Ninh Vô Ưu vẫn vội đứng dậy, cô ấy đang cố xem như chưa có gì xảy ra.
Nhưng nhỡ sáng mai tỉnh dậy cậu vẫn nhớ rõ thì làm sao bây giờ?
Sẽ không, sẽ không đâu, cũng may cậu đang không tỉnh táo, bằng không cô ấy nhất định sẽ gϊếŧ người diệt khẩu.
Đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô ấy, trước giờ cô ấy chưa từng chủ động hôn người khác, thế nhưng nụ hôn đầu lại mất một cách vô lý như vậy.
Thật sự là quá đáng giận, còn hai chiếc ly yêu quý của cô ấy, còn có nụ hôn đầu tiên của cô ấy nữa!
――
Ngày hôm sau.
Ánh nắng len lỏi chiếu vào phòng, Thi Hạ dụi mắt, ưỡn người và vẫn đang nằm trong lòng của Lệ Cảnh Diễn.
Nhìn thấy Thi Hạ động đậy, Lệ Cảnh Diễn liền biết cô đã tỉnh dậy.
“Tỉnh rồi à, đêm qua ngủ ngon không?”
Mới sáng sớm, giọng của anh chưa được trong mà nghe hơi khàn, rất quyến rũ.
Trong trạng thái tỉnh táo, Thi Hạ chắc chắn sẽ xem đây là một hành vi dụ dỗ mình.
“Ừ……”
Thi Hạ lẩm bẩm, không muốn mở mắt, chỉ khẽ gật đầu.
Nhìn thấy Thi Hạ như một cô mèo lười nhỏ, đang chui rúc trong lòng ngực anh, Lệ Cảnh Diễn đột nhiên cũng cảm thấy mềm lòng.
Cô xoay người, mặt đối mặt với Lệ Cảnh Diễn, nhưng vẫn chưa mở mắt ra.
Cô vẫn có thể cảm giác được Lệ Cảnh Diễn đang ở bên cạnh cô, hơn nữa còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466178/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.