Ninh Vô Ưu chửi thầm trong bụng, chờ cậu tỉnh rượu, cô ấy sẽ từ từ tính sổ chuyện này.
Hai tháng lương của cô ấy, cứ vậy mà trôi xuống cống rồi.
Hơn nữa còn là một cái cống hôi thối đen ngòm, cô ấy thật sự không cam lòng!
“Lệ Cảnh Dương, anh đừng động đậy nữa, tôi đưa cậu về nhà.”
Rốt cuộc, Ninh Vô Ưu cũng đỡ được Lệ Cảnh Dương và gọi được một chiếc xe taxi.
“Không lên xe, không lên xe.”
Lệ Cảnh Dương còn đang la lối, Ninh Vô Ưu chỉ ước gì có thể đá vào đít cậu một cúa, tốt nhất là đá cậu vào luôn trong xe cho khỏe!
Nhìn thấy tình cảnh của Lệ Cảnh Dương cùng Ninh Vô Ưu, bác tài xế taxi liền nhiệt tình hỏi một câu.
“Cô gái, bạn trai uống nhiều quá sao?”
Bạn trai?
Ninh Vô Ưu bỗng đỏ mặt, nói thật, hơn hai mươi năm nay cô ấy vẫn là gái ế!
Cô ấy không cặp kè với ai không phải vì tự ti mình xấu xó, chẳng qua là bởi vì cô ấy đã quá quen với cuộc sống độc thân.
Cô ấy cảm thấy sống một mình thật sự rất vui, hơn nữa còn là vì kể từ khi người đó xuất hiện.
Trong lòng cô ấy đã không thể chứa thêm hình bóng bất kỳ người nào khác, có lẽ cô ấy chính là một người cố chấp trong tình yêu như vậy.
“Không phải bạn trai, chỉ là bạn, là bạn thôi.” Ninh Vô Ưu cười.
Đã tới cổng khu dân cư, Lệ Cảnh Dương vẫn còn đang ngọ nguậy mãi, tóm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466177/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.