Qua thời gian rất lâu, Thi Hạ chơi mệt, mới từ trên sân khấu đi xuống, cô lúc nãy chơi cao hứng quá, quên mất dây cắm vào là của ai.
Cho nên Lệ Cảnh Diễn có cảm thấy mình vừa rồi quá điên cuồng hay không?
Nghĩ tới điều này, Thi Hạ cẩn thận nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, nhưng cô phát hiện trên mặt của Lệ Cảnh Diễn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Hình như anh không hẳn là không vui.
Nhìn thấy Thi Hạ muốn nhảy từ trên sân khấu cao một mét xuống, Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng duỗi tay đón được Thi Hạ.
“Chân cô thấy sao rồi?”
Thi Hạ mỉm cười nhìn Lệ Cảnh Diễn, tươi cười sáng lạn.
“Cũng ổn, bây giờ tôi cảm giác như đang quay về thời đại học, điên cuồng như vậy!”
“Nhìn ra rồi.”
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười. Anh không thể không thừa nhận anh thích nhìn dáng vẻ Thi Hạ sức sống tràn đầy như vậy. Nha đầu này mới là Thi Hạ.
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cảm thấy không rõ nên hỏi “Lệ Cảnh Diễn, lúc nãy có phải anh kỳ lạ lắm không? Tôi cũng có vẻ mặt như vậy sao?”
“Không có, cô như vậy rất tốt, rất có sức hút!” Lệ Cảnh Diễn mỉm cười. Anh khen Thi Hạ từ trong tâm mà ra.
Thi Hạ hiển nhiên cũng không ngờ Lệ Cảnh Diễn sẽ nói như vậy, điều này khiến cô cảm thấy rất vui.
“Thật vậy sao? Vậy tôi sẽ coi như lời anh nói là sự thật vậy!”
Lệ Cảnh Dương từ trên sân khấu, kích động mà nhảy một phát xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466114/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.