Trên tầng cao nhất của tòa nhà, tiếng gào thét vô cùng thê lương, Thi Hạ nhíu mày, chuyện này hình như không đơn giản như vậy.
Tuy bây giờ đầu óc cô trống rỗng nhưng may mắn trước đây cô đã từng điều tra chi tiết chuyện này.
Thế nên Thi Hạ hiểu khá rõ tình huống của người trước mắt.
Nhưng thật ra mà nói, trong lòng cô suy nghĩ, khả năng cô có thể thuyết phục người phụ nữ này đi xuống chỉ có năm mươi phần trăm.
Cô ta đứng khóc ở đó, âm thanh dần dần bị gió thổi bay.
"Cô có biết không? Mặt tôi bị hủy hoại rồi, chồng tôi không cần tôi nữa, giờ tôi chỉ còn hai bàn tay trắng, các người đã hài lòng chưa!"
Rốt cuộc không nhịn được nữa, nước mắt rơi như mưa.
Thi Hạ cố gắng trấn tĩnh bản thân, bây giờ cô đang đối mặt với một người rất xúc động, thế nên cô nhất định phải thật tỉnh táo.
"Cô gái, cô đừng kích động, chúng ta có chuyện gì cứ từ từ nói, mạng sống chỉ có một mà thôi, nếu bây giờ cô kết thúc sinh mệnh mình ở đây thì tất cả mọi thứ đều biến mất.
Người phụ nữ trước mắt nở một nụ cười, vừa bất lực vừa chế giễu.
"Chết thì sao! Tôi mà chết, tất cả các người cũng sẽ chết. Tôi tin tưởng Thi Nhuận Trân Châu của các người nên mới dùng sản phẩm của các người, nhưng mà các người thì sao? Các người đối xử với người tiêu dùng như thế nào!"
Thi Hạ ngắt lời cô ta, xem chừng người này định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466032/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.