"Cô Ngô, cô không thua. Mặt cô vẫn có thể chữa được, tôi đã phân tích cẩn thận báo cáo kiểm tra về làn da của cô, không có vấn đề gì hết."
Nghe thấy khuôn mặt của mình vẫn có thể cứu ván, đôi mắt người phụ nữa sáng bừng lên.
Cô sờ gương mặt mình, ngẩng đầu nhìn Thi Hạ, đôi mắt to tròn ( Thi Hạ đoán đôi mắt này đã trải qua phẫu thuật thẩm mĩ, vì nó nhìn không được tự nhiên) rất sáng.
"Ý cô là gì? Ý cô là gương mặt này của tôi vẫn có thể quay lại như lúc ban đầu sao?"
Thi Hạ gật đầu khẳng định.
Nếu không chắc chắn, cô sẽ không dám nói ra điều này!
"Đúng vậy, chỉ cần cô đồng ý, tôi sẽ giúp cô."
Người phụ nữ lắc đầu, đôi mắt vẫn sáng nhưng đã mất đi sự rực rỡ ban đầu.
Không thể nào, đây là tổng giám đốc của Thi Nhuận Trân Châu, cô ta nhất định đang lừa cô mà thôi.
"Nhưng bác sĩ đã nói là không thể cứu vãn được."
Cô cười khổ, gương mặt của cô bây giờ thế nào, cô là người rõ nhất.
Cô biết mặt mình không thể nào chữa được nữa.
Nhưng Thi Hạ vẫn khẳng định nói có cách, chỉ cần một chút thời gian.
"Tôi là chuyên gia về các sản phẩm chăm sóc da, cô phải tin vào gương mặt mình, cũng tin vào Thi Nhuận Trân Châu."
Người phụ nữ không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Thi Hạ. Thi Hạ kiên định nhìn lại cô, khiến cô động lòng.
Dù sao cũng là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466033/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.