“Được rồi, vào đi.”
Nghe Lệ Cảnh Diễn cho mình vào trong, Lục Hinh Lâm rất kích động, lập tức bước vào nhà của Lệ Cảnh Diễn.
Nhưng Lục Hinh Lâm ở lại, Thi Hạ vẫn chưa về.
Lục Hinh Lâm ở bên cạnh tỏ vẻ nịnh bợ không ngừng, chốc chốc bưng cà phê, một lát thì đưa trái cây, mà nét mặt của Lệ Cảnh Diễn vẫn lạnh lùng trước sau như một
Người phụ nữ này còn tiếp tục vồn vã nữa, anh sẽ ném cô ta ra ngoài! Anh còn làm việc nữa, có thể đừng phiền anh nữa được không!
Tuy nhiên, Thi Hạ vẫn chưa về, lẽ nào cô định ngủ qua đêm không về ư?
Ngay khi anh định ra lệnh tiễn khách với Lục Hinh Lâm thì anh chợt nghe tiếng khóa cửa chuyển động.
Anh đột nhiên ôm Lục Hinh Lâm vào trong ngực mình, ngồi xuống ghế sopha.
Lục Hinh Lâm còn tưởng rằng Lệ Cảnh Diễn đã động lòng với mình, nhanh chóng dâng lên môi đỏ mọng của mình.
Vì vậy, Thi Hạ vừa đẩy cửa vào thì thấy chồng mình đang ôm người phụ nữ khác ngồi trên ghế sopha ở nhà, đang hôn môi thân mật.
Cô chỉ liếc mắt một cái, tiếp đó, bình tĩnh xoay người đi lên lầu.
Lệ Cảnh Diễn liếc nhìn Thi Hạ, đúng thật là rất bình tĩnh.
Vậy mà không có phản ứng gì?
Anh đẩy Lục Hinh Lâm từ trong lòng mình ra.
“Cô về rồi à?” Anh cười chào hỏi Thi Hạ.
Thi Hạ gật đầu, trong mắt cô không giấu được vẻ căm ghét: “Ừm, nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466023/chuong-10.html