Lúc Thi Hạ ra khỏi phòng tắm, tóc vẫn còn ướt nhẹp.
Cô đi thẳng đến trước gương trang điểm, cầm chiếc khăn lông thật to và mềm bắt đầu lau tóc, mái tóc của cô đã dài đến ngang vai rồi.
Cô không biết vì sao mình lại luyến tiếc mái tóc đen này, có lẽ vì hồi nhỏ bà ngoại vẫn muốn cô để tóc dài.
Nghĩ tới bà ngoại, cô không nhịn được cúi đầu xuống, nhưng đột chợt bị người phía sau ôm lấy khiến cô hơi hoảng sợ.
Thấy Lệ Cảnh Diễn ôm cô từ phía sau lưng, Thi Hạ trợn to hai mắt.
“Sao anh lại ở đây?”
Cô giùng giằng và không quen Lệ Cảnh Diễn gần gũi với cô như vậy, đồng thời còn ôm cô nữa…
Lệ Cảnh Diễn ghé sát vào thì thầm bên tai cô: “Tôi trở về ngủ…”
Khuôn mặt và cả người Thi Hạ đột nhiên đỏ lên, cô đẩy Lệ Cảnh Diễn ra và tránh xa anh ngay lập tức.
“Phòng của anh ở đối diện kìa.” Cô hơi cúi đầu, có chút xấu hổ lẩm bẩm.
Lệ Cảnh Diễn thở dài nhưng vẫn nằm lên giường của Thi Hạ.
“Tuy nhiên, điều hòa phòng tôi hỏng rồi, tôi sẽ bị nóng.”
Thi Hạ sửng sốt, trông có vẻ không tin lắm.
“Sao điều hòa lại bị hỏng được?” Phản ứng đầu tiên của cô chính là, nhất định là Lệ Cảnh Diễn không mở điều hòa, hoặc điều hòa gặp vấn đề gì đó.
“Tôi đi xem thử.” Cô nói rồi muốn đi qua phòng của Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu: “Không tin cô cứ đi coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466024/chuong-11.html