Chuông di động của Cận Thời Xuyên reo vang đánh tan sự yên tĩnh mập mờ trong căn phòng, anh mau chóng nghiêng người ngồi xuống bên giường, với tay lấy di động đặt trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh, không một cái liếc mắt nhìn tên người gọi mà bắt máy ngay.
Viễn Hi Đình nhân cơ hội đó nhớm người tới hôn nhẹ trên môi anh, rồi mau chóng nhảy xuống khỏi giường, chạy một mạch vào trong nhà tắm, đóng rầm cửa lại.
Cận Thời Xuyên bị bất ngờ nên hơi ngớ người trong giây lát, khoé miệng nhếch lên nụ cười ngốc, chờ tới khi đầu giây bên kia lên tiếng mới khiến anh trở về thực tại. Anh kịch liệt ho khan mấy tiếng liền nhằm che đậy sự bối rối, sau đó liền nói: “Xin lỗi giám đốc Vương… Anh có thể bắt đầu rồi…”
Cuộc điện thoại vừa kết thúc thì Viễn Hi Đình cũng đúng lúc quay trở ra, trên người cô hiện tại đã ăn mặc gọn gàng, tóc tai chải chuốt, trở về phong thái nghiêm túc như thường. “Anh mau đi thay quần áo rồi xuống ăn sáng.”
Từ ngày dọn vào sống chung, cả hai đã dần quen với việc cùng nhau ăn sáng, cùng nhau đi làm.
Hôm nay cũng thế, chỉ khác là cô đã chịu cho anh danh phận trong công ty, không còn phải giấu diếm mối quan hệ giữa hai người nữa.
Xe dừng lại trước cửa tập đoàn, Cận Thời Xuyên lịch lãm bước xuống xe, gài khuy áo vest lại chỉnh tề, sau đó nhanh chân vòng sang phía đối diện, cẩn thận mở cửa xe.
Bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861755/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.