Viễn Hi Đình cứ tưởng Cận Thời Xuyên hỏi thế là để cầu hôn, ai dè chờ dài cổ cũng chẳng có lấy một chút lãng mạn nào.
Cô đúng là không nên trông chờ vào anh mà…
Nhưng cô lại không hề hay biết, thời gian qua anh vẫn luôn âm thầm chuẩn bị mọi thứ chu toàn để cho cô có được một màn cầu hôn lẫn lễ đường đáng nhớ nhất.
Trông chờ lẫn bồi hồi khiến lòng Viễn Hi Đình trở nên nặng nề.
Chiều tan ca, cô quyết định tự mình lái xe lượn lờ khắp thành phố, để không nghĩ ngợi tới những chuyện linh tinh, sẵn tiện tới trường đón Viễn Nhiên.
Từ sau lần gặp ở trước cửa khu vui chơi, Viễn Hi Đình vẫn thường xuyên nhận được điện thoại của Cao Trừng, hắn liên tục van xin cô được nhận mặt Viễn Nhiên, thề thốt hứa hẹn sẽ nuôi nấng cô bé thật tốt. Nhưng cô làm sao an tâm giao cô bé cho một tên đàn ông phụ bạc như hắn được. Trước kia hắn có thể bỏ rơi chị gái cô thì bây giờ cũng có khả năng làm ra những chuyện tán tận lương tâm hơn thế.
Cao Trừng bị dồn tới đường cùng trở nên chó cùng dứt giậu, hắn thừa cơ giờ tan học của Viễn Nhiên mà cho người bắt cóc cô bé.
Chờ tới khi Viễn Hi Đình đến nơi chỉ nhìn thấy có một gã đàn ông đẩy Viễn Nhiên lên xe, chớp mắt một cái chiếc xe kia đã vun vút lao đi.
Cô trở vào xe, vội vã lái xe bám đuôi theo chiếc xe phía trước. Trên đường đi cô tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861754/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.