Tô Kim Nhã giữ chặt cằm Viễn Hi Đình, bắt cô nhìn thẳng vào mắt mình, trên mặt hiện lên tia hung ác tràn ngập. “Là cô đã cướp đi tất cả của tôi, hôm nay tôi sẽ cho cô biết cảm giác mất đi mọi thứ.”
Viễn Hi Đình sắc lạnh nhìn thẳng, sâu trong đôi mắt ẩn hiện tia quật cường: “Cô muốn gì thì cứ nhắm vào một mình tôi, đừng làm liên luỵ tới người khác…”
Bàn tay Tô Kim Nhã siết mạnh cằm cổ Viễn Hi Đình, khoé môi nhếch nhẹ: “Cô nghĩ là tôi ngu à… sẽ không có mùa xuân đó…”
Dường như Tô Kim Nhã đã phát điên, cô ta hung hăng xô ngã Viễn Hi Đình xuống sàn, khoé môi cười cười đầy tà mị, một giây sau đó, cô ta liền đi tới góc phòng, bưng theo thùng xăng đã được chuẩn bị sẵn, đổ thành hình tròn khắp căn phòng xập xệ xuống cấp. Nếu như cô ta thực sự thắp lửa thì những người có mặt chỉ có thể chôn mình trong biển lửa.
Cận Thời Xuyên cố gắng vùng vẫy nhưng vẫn bị hai gã đàn ông dùng dây thừng trói chặt hai cánh tay vắt ra sau, không cách gì phản kháng được. Ánh mắt anh run rẩy ngẩng nhìn Tô Kim Nhã: “Đừng… làm… bừa… cô muốn gì thì chúng ta có thể thương lượng.”
Tô Kim Nhã lục tìm bật lửa từ trong túi xách, vành môi nở nụ cười đầy khinh miệt: “Muộn rồi… Hôm nay… tôi muốn các người phải chết…”
Những người khác đều lần lượt rời khỏi hiện trường, Cao Trừng cũng vác Viễn Nhiên trên lưng chuẩn bị quay đi.
Viễn Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861749/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.