Thành Triệu Ấp.
Trong hoàng cung đại nội, hoàng gia nguy nga. Thu Hàn Nguyệt đưa thêtử đến đây ở đã được vài ngày, thời gian đầu, hắn vốn còn lo lắng chỗnày kín mít thâm nghiêm khiến tính tình vui vẻ của Linh Nhi bị gò bó,khiến tiểu thê tử không vui, không ngờ, thành chủ phu nhân được hoàngthượng vô cùng sủng ái, thích thú du ngoạn ngắm nghía đủ mọi kỳ hoa dịthảo, đình đài lầu các trong cung, như cá gặp nước vậy.
“Phu nhân đâu rồi?” Mỗi ngày sau khi nghị sự xong với hoàng thượng và thái tử quay về phòng, hắn đều hỏi câu ấy.
Và câu trả lời của cung tỳ, thường là theo hoàng hậu đi thưởng hoa,chèo thuyền đi hái hoa, hoặc đi nghe kịch xem xiếc… Rõ ràng, tiểu thê tử của hắn có quá nhiều thứ để vui chơi, không còn biết trời đất gì nữa,vứt phu quân của mình xa tít chín tầng mây rồi.
Nàng vui vẻ đi chơi khắp nơi khiến hắn khó lòng tìm kiếm thì thôi, bên cạnh lại luôn kè kè một vị thái tử lảm nhảm cả ngày.
“Thành chủ đại nhân thật có phúc, không những lấy được Linh Nhi đángyêu làm thê tử, những lúc quan trọng còn có hồng nhan tri kỉ tới giúpđỡ, nữ tử nhà Ngụy gia bình thường tâm cao khí ngạo, mà Ngụy Di Phươngđó vì ngươi mà chịu hóa trang thành một ông già xấu xí đứng biện bạchbao che cho ngươi trước ánh mắt của bao người, đủ thấy ma lực lớn laocủa thành chủ đại nhân, thật khiến người ta ngưỡng mộ vô cùng. Khôngbiết thành chủ có thủ đoạn gì? Có thể chỉ giáo không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910284/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.