Cuộc “tương phùng ngõ hẹp” trong quán trà, mặc dù chẳng vui vẻ gì,nhưng cũng không đủ để Thu Hàn Nguyệt phải ghi nhớ lâu, hắn chỉ coi nhưđấy là khúc nhạc làm nền cho một ngày vô vị của mình, chỉ mấy hôm sau,đã hoàn toàn chẳng nhớ gì nữa.
Song, điều hắn không ngờ tới là, câu nói trước khi bỏ đi của hắn lạitrở thành sự thật, năm ngày sau việc ở quán trà, tiểu vương gia củaKhánh Vương phủ chết thảm tại nơi ở của ái thiếp bên ngoài phủ, tin dữlan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm của thành Triệu Ấp.
Khánh vương gia hiếm con ít cháu, nhân đinh hiếm mỏng, cả đời chỉsinh được một người con trai là Nghiêm Triều Tông, Nghiêm Triều Tông mặc dù đã có một trai một gái nhưng đều do thiếp thất sinh, không được coilà danh chính ngôn thuận. Lão Khánh Vương gia người đầu bạc tiễn kẻ đầuxanh, đau khổ vô cùng, ngay đêm đó thông báo cho quan nha, yêu cầu phảiđiều tra cặn kẽ nguyên nhân dẫn tới cái chết của ái tử.
Mới đầu khi nghe tin Nghiêm Triều Tông chết, Thu Hàn Nguyệt khôngtránh khỏi kinh ngạc: Một người đang sống sờ sờ vài hôm trước còn chếgiễu đả kích mình, nay đột nhiên không còn tồn tại nữa sao? Người đó mặc dù hắn rất ghét, nhưng khi thật sự chết rồi, hắn cũng chẳng vui nổi.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, hắn hoàn toàn không cho rằng chuyện này cóliên quan gì tới mình, cho đến tận khi Khánh Vương gia khóc lóc quỳngoài điện Thái Dương, cầu xin kim thượng nghiêm trị hung phạm giếtngười Thu Hàn Nguyệt.
“Hoàng thượng, ngày hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910286/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.