Mạch đập ổn định, chậm rãi mạnh mẽ, thật sự là có chuyển biển tốt đẹp. Tiêu Nhi yên lòng, đặt tay anh trở lại trong chăn: "Được, em đây ngủ cùng anh một lát."
Cô ngáp dài dựa vào trên giường nằm úp sấp, Hoắc Kiến Phong chống đỡ thân thể dịch người sang một chút, giơ tay vỗ vỗ chỗ trống: "Lên đây đi."
Tiêu Nhi mở to mắt, theo bản năng nhìn về phía cửa phòng bệnh: "Như vậy không tốt lắm nhỉ? Nhỡ đâu bác sĩ qua đây kiểm tra..." "Có em ở bên anh mới ngủ ngon được. Em không muốn anh nhanh khỏe lại à?"
Bộ dạng anh nhìn cô có chút đáng thương. Tiêu Nhi thấy vậy, trái tim giống như nhũn ra.
Giường trong phòng bệnh VIP rất rộng, dù cô có ngủ trên đó cũng không ảnh hưởng đến anh. Chờ cho anh ngủ say, cô có thể lén ngồi dậy.
Nghĩ vậy, cô nhẹ giọng đứng dậy năm lên giường: một lần thôi đó, lần sau không được dùng lý do này nữa đâu nhé!" "Được." Hoắc Kiến Phong vén chăn, khoát kéo cô ôm sát vào lòng.
Mới đầu cô còn muốn chờ Hoắc Kiến Phong ngủ say rồi cô sẽ dậy, vẫn giữ một chút tỉnh táo. Nhưng dần dần, cơn buồn ngủ kéo đến, cô còn ngủ trước cả Hoắc Kiến Phong. Cô vừa làm bác sĩ vừa làm y tá, liên tục vài ngày, đã sớm mệt mỏi vô cùng.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô đang ngủ say an tĩnh, trong mắt Hoắc Kiến Phong hiện lên vẻ gian xảo khi thực hiện được mưu kế của mình, cũng nhanh chóng mãn nguyện nhằm måt lại.
Một giấc này của Tiêu Nhi ngủ thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764870/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.