Đến Ba Thành, Hách Quân liên tiếp mấy ngày liền điều tra vụ áo bãi phế thải đó, nhưng không có tiến triển gì.
12 giờ tối ngày 7 tháng 1, anh ta nhận được điện thoại của Hoắc Khải Hàng:
“Mạc Thần Chi vừa gọi điện tới, Mẫn Mẫn đã rơi vào tay hắn. Tôi đã tận mắt nhìn thấy.”
Anh ta nghe vậy liền ngây người:
“Sao có thể như vậy? Mạc Thần Chi không phải bị Mạc Trường Lâm nhốtvào sao? Một người bị giam giữ sao có thể làm được chuyện đó? Tôi nghĩchắc là Mạc Trường Lâm cũng âm thầm đồng ý!”
“Ừ, tôi cũng nghĩ vậy!”
“Vậy hiện nay phải làm gì? Bãi phế thải không điều tra được gì?”
“Nhưng vẫn phải tra!”
Hoắc Khải Hàng nói: “Nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ là phải điều tra ra Mẫn Mẫn đang bị nhốt ở đâu. Là bị ai bắt đi.
Tôi nhận được điện thoại của Mẫn Mẫn vào đêm ngày 31 tháng 12, từđiện thoại đó có thể xác định, lúc đó cục diện rất khốc liệt. Nhưng 7ngày sau Mạc Thần Chi mới gọi điện cho tôi, đây có thể chứng minh mộtchuyện, hắn ta cũng vừa mới bắt được người. Cũng có thể nói, lúc đókhẳng định Mẫn Mẫn đã thoát khỏi tay của bọn chúng.
Tôi suy đoán, Mẫn Mẫn không có súng tự vệ, nếu muốn chạy thoát rấtkhó, cho nên, cậu cho người điều tra khắp các hiệu thuốc, bệnh viện cách bãi phế thải đó 5km, xem có manh mối nào không.
Mấy ngày này tuyết lớn phong tỏa cả Đông Ngải Quốc. Nếu Mẫn Mẫn bịthương, nhất định không thể rời khỏi Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421243/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.