Cổ nhân nói đâu có sai, tửu sắc, lầm người.
Quả nhiên là vậy!
Xem xem, lần này cô thật sự bị tửu sắc hại cho thê thảm rồi.
Rượu làm mất đi tính nguyên tắc của cô, nam nhân mê loạn tâm trí cô.
Lần nữa tỉnh dậy, cái bụng đói kêu lên “òng ọc”, nhìn đồng hồ, 6 giờ, không phải 6 giờ tối mà là 6 giờ sáng. Đây cũng có nghĩa là cô đã không ăn liền 3 bữa, từ lúc uống rượu say, 24 tiếng đồng hồ sau, cô toàn nằmtrên giường.
Ninh Mẫn đập thẳng vào trán, ngất sao, rốt cuộc tối qua hắn đã dày vò cô bao lâu, sao lại khiến cô mệt giống như lợn chết vậy, rồi ngủ liềnmười mấy tiếng đồng hồ, ngay cả lúc nào hắn rời đi cũng không biết.
Đúng rồi, hình như tối qua hắn không ngủ, chỗ bên cạnh rất lạnh.
Ngày đầu tiên cùng cô dây dưa xong, hắn không gọi cô dậy ăn gì, mà đêm cũng không quay về sao?
Rất được!
Trong lòng cô có chút bất mãn, nhưng vẫn lết cái thân xác mệt mỏi đivào phòng tắm. Nhưng, tắm thế nào cũng không cọ sạch được nhưng dấu vếthắn in trên người cô.
Nhìn vào gương, cô thấy cả người mình toàn những dấu tích nam nhân đó để lại, những cảnh ân ái, thân mật tự nhiên hiện về.
Mặt đỏ!
Cô cắn môi, vội vàng lau sạch nước trên người, mặc lên chiếc váy lendài, muốn chạy xuống tìm cái gì ăn, bụng của cô bị đói chết rồi.
Lúc đi xuống, cơ thể rất mỏi, chân cũng mềm nhũn, giống như bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421241/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.