Trời sáng, theo thói quen hàng ngày, Ninh Mẫn dần tỉnh giấc, cảmgiác đầu tiên lúc này chính là toàn thân hình như không thoải mái, cómột loại cảm giác mệt mỏi lan khắp các kinh mạch, đầu đau, xương khớpcũng đau, cơ thể bất lực, khẽ động thôi mà giống như sắp vỡ vụn.
Ninh Mẫn cau mày, mở mắt thì thấy một bộ chăn ga gối đệm toàn màu đỏ, chỗ gấp nếp của chiếc rèm màu xanh đen cửa phía nam mơ hồ có ánh nắngxuyên qua. Trời ơi, chắc chẳng còn sớm sủa gì, cô nên dậy thôi.
Đợi một chút, đây là Vườn Tử Kinh sao?
Cô lại cẩn thận quan sát căn phòng một lần.
Đúng, không sai!
Vậy tại sao cô lại ở chỗ này?
Cô cau mày nhớ lại, đúng, cô đã uống rượu, uống với Kiều Sâm, hìnhnhư hai người con nói chuyện rất nhiều, bởi vì cái bản tin, sau đó ư?
Cô giơ tay, bóp nhẹ mi tâm, đầu óc trì trệ, nhất thời không nhớ nổi cái gì!
A, xui xẻo rồi, cô rốt cuộc đã uống bao nhiêu sao đầu lại đau như vậy?
Hình như Kiều Sâm có khuyên cô…
Ồ… là chính cô muốn uống, đau lòng, khó chịu, không thoải mái, tómlại mọi thứ đều không thuận lợi… Muốn uống chút rượu để tự gây tê chobản thân…
Cách này có chút kém cỏi…
Tại sao cô lại bị người ta kích động thành ra như vậy?
Không thể phủ nhân, con người Hoắc Khải Hàng này có ảnh hưởng quá lớn với cô. Sau khi yêu người đó, lại muốn bỏ cả mạng sống vì hắn, và quãng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421239/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.