Đối với Ninh Mẫn mà nói, ấn tượng của cô với Thường Hoan khôngphải là vẻ đẹp của bà ta mà là ánh mắt. Ánh mắt đó đủ ôn nhu, cũng đủsâu thẳm, phát sáng, sâu đến mức khiến người ta không nhìn thấy đáy,sáng đến mức khiến người ta cảm thấy có thiện cảm và thân thiết, nhưngcó chút trống rỗng và giả tạo.
Sau khi cảm giác này được hình thành trong đầu, ngay lập tức khiến cô cảm thấy khó tin.
Lẽ nào, đây là do cô có thành kiến với Thôi Tán thế nên mới không có thiện cảm với Thường Hoan?
Có lẽ phải, nhưng có lẽ là không!
Thôi Tán sống tại một căn hộ khoảng 200 m2 ở khu Kim Hoàng, đượctrang hoàng rất tinh tế, nhìn chưa chắc đã thấy đẹp, nhưng và trang trí đều rất khéo, khiến căn nhà toát lên một loại không khí ấm áp, mỹ quanngăn nắp tự nhiên.
Thôi Tán nói đây là căn hộ anh ta thuê tạm thời.
Vừa bước vào cửa, Thường Hoan đã chạy đến ôm lấy cô, nói thật, cô rất ghét người khác có những cử chỉ thân mật động chạm đến da thịt mình,nhưng đối diện với một người cố ý tỏ ra thân mật như vậy, cô cũng khôngcó cách nào cự tuyệt, cũng không thể nghiêm mặt quát nạt. Dù sao, hiệntại thân phận của cô là Hàn Tịnh. Lúc cô quyết định đến đây thì cũng đãtính đến chuyện này.
“6 năm vội vã đi qua nhanh như một giấc mơ, số mệnh luôn thích trêuđùa con người ta như vậy. Nếu như lúc đầu, ta để Tiểu Tán trở về Đônggia nhận tổ quy tông sớm một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421229/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.