“Anh…”
Đông Đình Phong đang suy nghĩ thì phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi.
Hắn xoay người, nhìn thấy Đông Lôi tinh thần hoảng hốt xông về phía hắn, nét mặt có vẻ giống như bị dọa, bước chân vì thế cũng có chút chệnh choạng.
“Em… Em không nhìn lầm sao!”
Đến gần, cô có chút lắp bắp, vuốt mặt giống như không dám tin.
“Em nhìn thấy cái gì?” Hắn vẫn tỉnh bơ hỏi lại.
“Em nhìn thấy anh…” Cô nuốt nước bọt một cái, lắp bắp nói không thành câu, “Cưỡng… cưỡng hôn… chị dâu…”
Hắn mím chặt môi nhưng rồi cũng không nhịn được, cúi đầu bật cười, nụ cười đặc biệt vui sướng, bởi vì câu “chị dâu”, tại sao khi lọt vào tai hắn lại có cảm giác dễ chịu như vậy chứ!
Nhưng hơn thế còn bởi vì từ “cưỡng hôn”…
Ha, hắn lại có thể cưỡng hôn sao?
Hóa ra, đối với phụ nữ, hắn cũng có lúc bá đạo…
Trước đây, tại sao hắn không phát hiện ra chính mình lại có thể mất phong độ như vậy chứ?
“Cô ấy là chị dâu em, anh hôn thì làm sao?”
Hắn khiêu mày, sờ sờ lên cánh môi, mùi vị đó… thực sự khiến người khác mê hoặc.
Nói thật, nếu như Ninh Ninh ở chỗ này, chắc chắn sẽ cho hắn một đá.
Sặc, Đông Lôi ngây người, miệng vẫn há ra, không nói lên lời nào, một lúc sau mới tiếp lời:
“Nhưng, không phải vừa nãy anh nói sẽ cho chị An Na một câu trả lời sao? Còn đưa thời hạn một tuần lễ… Anh, đây là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421226/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.