Trong căn phòng lạnh Trình Yên Yên đau khổ dằn vặt với mớ suy nghĩ trong đầu mình. Cô đau đớn đưa hay tay lên thái dương mình đè mạnh. Mọi chuyện bây giờ tiến triển ra sao đều phụ thuộc vào cô, nếu cô nói sự thật ấy ra thì tình ba con giữa Chu Gia Vĩ và ba hắn chắc chắn sẽ đi vào ngõ cụt nhưng nếu cô cứ giấu mãi sự thật ấy trong tim thì đau đớn nhất cũng chỉ có cô và Chu Gia Vĩ.
Trình Yên Yên xiết chặt tay mình. Sau một hồi dằn vặt với mớ suy nghĩ trong đầu mình, Trình Yên Yên quyết định mang tất cả sự thật ra nói cho Chu Gia Vĩ biết, cô không muốn nhìn hắn đau đớn, cô cũng không muốn Chu Gia Vĩ nhận con người thối nát nhân phẩm ấy làm cha.
Trình Yên Yên thở nhẹ một hơi rồi bước đến ngăn tủ của mình lấy ra một tờ giấy. Đó là giấy bệnh án của cô mà bác sĩ đưa hôm trước, cô biết rằng nếu cô nói bằng lời sẽ không thể thuyết phục được bất kì ai. Cô đã quyết hôm nay sẽ vạch mặt tên ấy cho bằng được, cô không muốn Chu Gia Vĩ phải gọi tên khốn ấy là ba.
Trình Yên Yên khẽ mở cách cửa phòng, bước chậm đến phòng Chu Gia Vĩ, những vết thương trên da thịt cô mỗi lúc đi lại vẫn còn nhói lên từng hồi. Trình Yên Yên bước đến cửa phòng Chu Gia Vĩ nhìn cách cửa ấy một cách ngần ngại, cô xiết chặt tay mình thở ra một hơi ngắn rồi đưa tay lên gõ nhẹ. Bên trong im bặt, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804559/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.