Chu Gia Vĩ khẽ đẩy nhẹ Trình Yên Yên ngồi xuống giường, Trình Yên Yên nhận thấy sự ấm áp trong từng cử chỉ của hắn. Hóa ra hắn lại không cần biết rằng cô có là vật chiếm hữu của riêng mình hắn hay khônh, hắn chỉ cần cô yêu hắn và không phản bội hắn là đủ.
Chu Gia Vĩ khẽ ngồi xuống cạnh bên cô, tay hắn xiết nhẹ tay cô, mọi hành động của hắn đều rất nhẹ nhàng và dường như trong đó đong đầy những tình yêu của hắn. Trình Yên Yên đưa đôi mắt đỏ của mình lên nhìn Chu Gia Vĩ, bất chợt cô bắt gặp ánh mắt nhẹ nhàng của Chu Gia Vĩ cũng hướng về phía cô. Không còn nữa trong ánh mắt ấy sự lạnh lùng vô cảm, khônh còn nữa trên gương mắt ấy nét giá băng chẳng thể tan. Có thể nào tình yêu lại diệu kỳ đến vậy?
Chu Gia Vĩ bất chợt đưa môi mình lên môi Trình Yên Yên, hắn hôn ngấu nghiến như để thỏa cái tình yêu của hắn, cái tình yêu sâu đậm mà hắn phải chôn giấu mấy ngày nay. Hắn di chuyển môi mình dần xuống cổ cô, hôn nhẹ vòng qua cổ cô rồi chợt hắn dừng lại khi môi mình chạm phải vết thương của cô, hắn giật mình ngồi thẳng dậy, bảo khẽ:
- Em đang bị thương, nghỉ ngơi đi!
Chu Gia Vĩ khẽ đặt Trình Yên Yên nằm xuống giường mình rồi bước ra ngoài.
Chu Gia Vĩ lặng lẽ bước ra phía hồ bơi, hắn khẽ ngồi xuống đưa cốc rượu vang lên miệng. Nỗi đau đớn khi chính tay hắn đã hành hạ Trình Yên Yên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804556/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.