đã sớm nhận ra nó không đúng, lại không nghĩ là con trai quý của mẹ ở sau lưng mẹ mỗi ngày chèn ép con dâu mẹ tìm về cho con. Giờ thì hay rồi, con tự làm, vậy thì tự mà giải quyết đi."
"Mẹ con chỉ tìm vợ cho con một lần, không có lần thứ hai đâu!" (&°
Buông ra lời này xong bà đứng dậy đùng đùng bỏ về luôn.
Mẹ Khâm đi rồi, căn phòng trở nên im ắng đến mức một cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Bác Lưu nhìn người đàn ông đang đờ đẫn ngồi ở ghế sofa như mất hồn chỉ biết thở dài.
Ông thật sự rất không hiểu, vì sao mọi chuyện lại ra nông nổi này.
"Anh Minh, dạo này anh làm sao vậy? Cứ hay thất thần."
Trong phòng họp, Tô Nhã Hinh thấy mọi người đều nhìn nhau không biết làm sao với người đàn ông đang bần thần không tập trung ở kia thì đại diện mọi người khẽ đẩy tay anh một cái nhắc nhở
Người đàn ông giật mình tỉnh táo lại.
Nhưng sau đó lại bảo: "Hôm nay họp tới đây thôi."
Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó cũng không nói gì mà lục đục rời khỏi phòng họp.
Trước khi đi ra ngoài Tô Nhã Hinh còn loáng thoáng nghe họ nhỏ giọng bàn tán: "Hình như sếp vì chuyện của vợ..."
"Sao vậy, vẫn chưa tìm được sao?"
"Không biết, nhìn vầy thì chắc là chưa rồi."
"Không nghĩ tới sếp lại rất để ý cô vợ bảo mẫu kia, cứ nghĩ..."
"Suyt! Đừng nói bậy!"
Tô Nhã Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-hay-tang-dong-cua-kham-gia/3741422/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.