Khâm Minh có chút kinh ngạc, nhưng giọng điệu vẫn rất thản nhiên: "Thật tình cờ. Cô cũng ở đây à."
"Mà cô làm sao vậy? Bị đau ở đâu à?"
Nghe thấy anh quan tâm hỏi thăm, Tô Nhã Hinh vui vẻ trong lòng. Cô biết mà, cô đoán Khâm Minh sẽ không thờ ơ trước dáng vẻ khổ sở của cô
Nhưng trước khi cô ta kịp lên tiếng thì Trịnh Nhạc Nhiên đã kéo tay Khâm Minh nói trước: "Chồng, em hơi mệt, chúng ta về đi."
"Được, vậy chúng ta về."
Tô Nhã Hinh thấy anh chỉ vì một câu nói của Trịnh Nhạc Nhiên mà bỏ qua mình thì đỏ mắt vội vã lên tiếng: "Anh
Minh!"
Khâm Minh quay đầu, như ngộ ra, nhưng chỉ nói: "Gặp lại sau. Nếu trong người khó chịu thì đến bệnh viện đi.
Chúng tôi đi trước."
Nói xong anh đưa Trịnh Nhạc Nhiên đi luôn.
Tô Nhã Hinh ấm ức đến rơi nước mắt nhưng vẫn không muốn thừa nhận bản thân không quan trọng bằng Trịnh
Nhạc Nhiên. 23
Cô ta biết chứ, rằng Khâm Minh đối xử tốt với cô ta chẳng qua là do ảnh hưởng từ đôi mắt của bạn trai cô ta, trong đó tất cũng có một phần là do anh muốn trả ần tình từ bạn trai cô. Cô ta cũng biết bản thần làm vậy là sai, nhưng cô ta không muốn buồng tha sự tốt đẹp từ ánh mắt đó. Với cả, vì sao Trịnh Nhạc Nhiền lại có được tất cả những thứ tốt đẹp đó mà cô đến cả bạn trai cũng mất đi? Cô ta rõ ràng tốt hơn Trịnh Nhạc Nhiền, đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-hay-tang-dong-cua-kham-gia/3740807/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.