Trịnh Nhạc Nhiên mắng người mắng đến cả người thoải mái, cứ như đã đem hết ấm ức mười năm nay xả ra hết vậy. Cả người sáng sủa hẳn ra, lại trở thành một Trịnh Nhạc Nhiên thích sống vui sống khỏe lúc ở bên cạnh Khâm Minh.
Cô đồng tình nói: "Thật đáng tiếc, tất cả những thứ đó chỉ được thành lập dựa trên kết cục là tôi sống không tốt."
"Nhưng tôi ở Khâm gia, không chỉ sống tốt mà còn không phải xem sắc mặt của ai. Khâm Minh đối với tôi vô cùng tốt."
"Chị nói dối!"
Từng chữ tốt của Trịnh Nhạc Nhiên cứ như mũi dao, rốt cuộc kích thích Trịnh Nhạc Dao đến phát khùng luôn rồi.
Hai mắt cô ta đỏ ngầu, hận không muốn Trịnh Nhạc Nhiên phải trực tiếp quỳ xuống cầu xin cô ta ban ân, kể lể nói mình không tốt, như vậy cô ta mới vui.
Trịnh Nhạc Dao ghen ghét đến điên luôn rồi.
Giờ ai cũng thấy sở dĩ cô ta chạy tới khiêu khích Trịnh Nhạc Nhiên là vì ghen ghét, thấy cô được mẹ Khâm dẫn đi xã giao thì tức tối.
Dù đó chính là sự thật.
Trịnh Nhạc Nhiên nhìn cô ta, rốt cuộc không có hả hê.
Sau khi phát tiết xong cô cũng bình tĩnh lại, cảm thấy nói nhiều với cô ta vẫn chẳng có ý nghĩa. Nhưng bây giờ khác rồi...
"Trịnh Nhạc Dao, hôm nay tôi nói nhiều với cô như vậy không phải vì cô hay vì Trịnh gia đâu. Tôi nói rồi, từ khi tôi bước chân ra khỏi Trịnh gia, gả cho Khâm Minh, tôi với các người đường ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-hay-tang-dong-cua-kham-gia/3735913/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.