Lục Thần Vũ từng ngửi thấy đủ loại mùi nước hoa trên người những phụ nữ khác, vô cùng chán ghét loại mùi hương nhân tạo này.
Nhưng mùi hương trên người cô gái này rất dễ ngửi.
Lục Thần Vũ tháo đai, hỏi nhỏ:
“Cô dùng loại nước hoa gì thê?”
Nước hoa?
Hứa Tuệ Tuệ lắc đầu: “Tôi không dùng nước hoa.”
“Vậy sao người cô thơm thế…”
Lục Thần Vũ ngâng đầu, nhưng lập tức sững lại, vì lúc ngắng lên anh chạm vào đôi môi đỏ của Hứa Tuệ Tuệ.
Cách một chiếc khăn che mặt, hai người đều bắt ngờ không kịp đề phòng.
Lông mi cong như cánh quạt của Hứa Tuệ Tuệ khẽ run, đây là… nụ hôn đầu của cô.
Lục Thần Vũ nhanh chóng lùi lại, liếc nhìn đôi môi đỏ sau chiếc khăn của cô, khẽ nói: “Tôi xin lỗi, hay là… tôi cho cô hôn lại?”
Hứa Tuệ Tuệ nhìn anh: “Tôi cảm thấy… tôi nên cho anh một cái tát.”
Lục Thần Vũ cong môi, tiếng cười trầm thấp tràn ra từ họng.
Hứa Tuệ Tuệ mở cửa xe: “Tôi đi trước đây.”
“Tôi tên Lục Hàn Đình.”
Hứa Tuệ Tuệ không nghĩ nhiều, chỉ ừ một tiếng có lệ, bây giờ cô không quan tâm tên của anh, cô chỉ muốn gặp ông nội.
“Tôi biết rồi, Lục tiên sinh, tạm biệt.” Hứa Tuệ Tuệ đứng ngoài xe vẫy tay với Lục Thần Vũ.
Hôm nay, Hứa Tuệ Tuệ mặc một cái áo lông đỏ, lúc cô vẫy tay, gấu áo nhấc lên lộ ra vòng eo mảnh như liễu, ngón tay đặt trên tay lái của Lục Thần Vũ khẽ vuốt, trong
lòng nghĩ một tay anh chắc ôm trọn vòng eo này nhỉ?
“Lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/161481/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.