Lục Thần Vũ nhanh chóng dừng tay, không tháo khăn che của cô nữa.
Anh rũ mắt nhìn cô gái đang ngủ trên giường, nếu cô mở mắt ra, đôi mắt xinh đẹp, đen láy như mèo con ngửa đầu nhìn anh,giống như móng mèo con khẽ cào một cái.
Ngây thơ mà quyến rũ.
Lục Thần Vũ nhìn vết đỏ trên cổ cô, da mỏng thịt mềm, lúc nãy anh chỉ bóp nhẹ một cái mà giờ đã bị đỏ lên rồi.
Lục Thần Vũ quay người, nằm xuống sô pha.
Bệnh mất ngủ của anh ngày càng xấu, ngân châm của cô chắc chắn không thể chữa được, nhưng y thuật của cô rất tốt, lúc nãy anh
thật sự ngủ được trên tay cô khoảng mười phút.
Đã lâu rồi anh không ngủ nỗi mười phút.
Lục Thần Vũ nhìn bóng người nhỏ nhắn trên giường, anh đang nghĩ, sao tay cô có thể nhỏ và mềm như vậy chứ?
Sáng sớm hôm sau.
Hứa Tuệ Tuệ ăn canh táo đỏ hạt sen hầu gái mang lên, Lục lão phu nhân tươi cười ngồi cạnh cô.
“ Tuệ Tuệ à, bà vừa nhìn thấy cháu đã thích rồi, sau này Thần Vũ dám bắt nạt cháu thì nhớ nói cho bà, bà giúp cháu đánh nó…uống tiếp đi, đừng dừng, uống
nhiều canh táo đỏ hạt sen nhất định sẽ sớm sinh quý tử, bà nội muốn một tay dắt Tiểu Thần Vũ,
một tay dắt Tiểu Tuệ Tuệ…”
Tóc Lục lão phu nhân đã hoa râm nhưng tinh thần khỏe khắn, hiền từ gần gũi, nếu bỏ qua chút trêu chọc thì Hưá Tuệ Tuệ cực kỳ
thích bà ấy.
Lúc này, hầu gái nói: “Chào buổi sáng, thiếu gia.”
Lục Thần Vũ xuống lầu.
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/161480/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.