Lúc này, Hứa Tuệ Tuệ đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt ra.
Mã tổng ngạc nhiên, không phải nói chuẩn bị thuốc mê rồi hay sao, không phải nói phải ngủ tới hai tiếng sao, sao bây giờ đã tỉnh rồi?
“Tiểu mĩ nhân, em sao vậy… sao đã tỉnh rồi?”
Con ngươi sáng ngời của Hưá Tuệ Tuệ tràn ra ý cười ranh mãnh mà nghịch ngợm: “Nếu em không tỉnh, làm sao có thể nhìn thấy một vở kịch sắc như vậy?”
“Em."
Hứa Tuệ Tuệ dơ tay ra phất một cái, Mã tổng chỉ cảm thấy mình ngửi được một mùi hương thơm kì lạ, rất nhanh cơ thể ông ta mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống
thảm trải sàn.
Tay chân Mã tổng đều bị trói chặt lại, cả người ông ta không còn một chút sức lực, chỉ có thể sợ hãi nhìn vào Hưá Tuệ Tuệ lúc này đang tươi cười với mình:
“Tiểu…tiểu mĩ nhân, em muốn chơi trò gì vậy? Không bằng em thả anh ra trước, chúng ta cùng nhau chơi vui vẻ.”
Lông mày lá liễu xinh đẹp của Hứa Tuệ Tuệ nhướn lên, một dáng vẻ đơn thuần vô tội: “ Mã tổng, anh xem đây là cái gì?”
Mã tổng vừa nhìn, trong tay Hứa Tuệ Tuệ có hơn hai cục xương: “Em… em cầm xương làm cái gì?”
“Ài, Mã tổng, Triệu Uyển Nhan không nói cho anh à, Hứa gia nuôi một con chó săn rất to, con chó này rất hung dữ, thích ăn xương nhất.”
Mã tổng chính là tên háo sắc,ông ta đã thèm muốn Hứa Tuệ Tuệ từ rất lâu rồi, một kẻ quê mùa đến từ nông thôn, lại gả cho một kẻ vô dụng, còn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/161482/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.