“Dương tổng hay là tôi bấm máy cho anh nghe nhé?”
Tố Thư ở bên cạnh đề nghị.
“Không cân.”
Dương Tử Hiên cự tuyệt, nếu không phải ký hợp đồng hắn cũng không đi cùng Tố Thư.
Tố Thư nghe vậy cũng không nói gì ánh mắt lại nhìn qua gương chiếu hậu, người không thấy nhưng lại thấy một chiếc xe Ferrari màu đỏ đang đuổi theo.
Hai ngày sau Bạch Ngọc Lan được quản gia đưa đến tận nhà họ Bạch, cô vừa bước vào còn chưa kịp nói gì Bạch Chấn Hưng đã lên tiếng: “Hợp đồng đâu?”
Bạch Ngọc Lan nhìn ông ta hừ lạnh lại nói: “Ông đưa mẹ tôi ra trước rồi nói chuyện.”
Không nhìn thấy mẹ cô sao có thể dễ dàng đưa hợp đồng cho ông ta chứ, cô cũng không phải con ngốc.
Bạch Chấn Hưng nghe vậy vội mặt lạnh phân phó: “Người đến, đưa bà ta ra đây”
Quản gia lật đật chạy đi, một lát sau lại đi ra theo sau còn có hai người đàn ông kèm cặp bà Lệ.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Bạch Ngọc Lan nhìn bộ dạng phờ phạc của mẹ mình lo lắng hỏi, đám người này đã làm gì mẹ cô? “Lan Nhi, Lan Nhi, con gái đáng thương của mẹ, khổ thân con, khổ thân con tôi.”
Bà Lệ muốn nhào tới ôm lấy Bạch Ngọc Lan lại bị hai người đàn ông giữ lại.
“Thả tôi ra, mau thả tôi ra, Lan Nhi”
Bà Lệ không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi sự kèm cặp của hai người đàn ông nhưng sức của bà làm sao bằng hai người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2503589/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.