“Tôi sống như thế nào là quyền của tôi bà không có quyền can thiệp, tôi sẽ không để cho bà đụng vào mẹ tôi thêm một lần nào nữa”
Bạch Ngọc Lan cười lạnh nói sau đó nhanh chóng dẫn mẹ cô đi.
Bà Vương nhìn chiếc xe cadillac màu trắng rời đi đôi mắt khẽ híp lại, con bé này lại được tài xế nhà họ Dương đưa đón sao? Điều này nằm ngoài dự đoán của bà ta.
Về đến căn nhà cũ, cô lại kể cho mẹ mình nghe về Dương Tử Sâm và cuộc sống ba ngày nay của mình để mẹ cô yên tâm.
Thế nhưng là một người mẹ bà vẫn cứ lo lắng: “Con nói tính tình của cậu thiếu gia đó nóng nảy nếu cậu ta đánh con thì làm sao?”
“Không sao đâu mẹ quên con còn có võ à hơn nữa anh ta ngồi xe lăn căn bản không làm gì được con”
Bạch Ngọc Lan nói như vậy cũng không phải an ủi mẹ mình mà sự thật chính là thể.
“Nhưng mà..”
Bà Lệ vẫn còn do dự.
“Mẹ đừng lo lắng, con đã gả cho anh ta rồi coi như ván đã đóng thuyền con nhất định sẽ sống tốt không để ai ức hiếp, nên mẹ đừng lo nghĩ quá nhiều được không?”
Bạch Ngọc Lan không khỏi vỗ vỗ tay bà an ủi.
“Lan Nhi, mẹ không nỡ để con gả đi như vậy, đáng lẽ ra con phải gả cho người mình yêu sao có thể gả cho một người không có tình cảm với con lại còn ngồi xe lăn, tương lai của con sẽ như thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2503587/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.