Ba cô hầu không còn cảm nhận bóng người ở đây nữa mới dám ngẩng mặt lên.
“Cô ta là cái thá gì mà dám nói chúng ta như vậy, tôi sẽ đi nói chuyện này cho phu nhân.”
Một người không nhịn được phẫn hận trong lòng, lập tức đi lên lầu.
Hai người kia liếc mắt nhìn nhau lại nhanh chân rời khỏi chỗ này, bọn học không dám ở lâu, nói thế nào sau căn phòng này còn có người đáng sợ hơn.
Trên lầu hai, bà Xuân nghe cô hầu báo cáo lại sự việc của Bạch Ngọc Lan sắc mặt càng thêm khó coi.
“Cô ta dám không để lời nói của ta vào lòng phải không, được lắm, thật là phách lối mà”
Thấy bà Xuân tức giận cô ta lại tiếp tục nói: “Đúng vậy đó phu nhân, bà không biết đâu lúc đó mặt cô ta vô cùng đắc ý lại còn rất huênh hoang không coi bà ra gì còn dạy dỗ chúng ta đủ điều giống như coi mình là nữ chủ nhân của Dương gia vậy, thật là đáng ghét.”
Bà Xuân càng thêm thâm trầm, lúc làm dâu nhà họ Dương bà còn phải e dè bảy phần, nói cũng không dám nói còn phải nhìn sắc mặt của ông Dương, vậy mà con nhỏ này mới ngày đầu đã kiêu căng như vậy, ÿ mình có ông Dương phía sau sao, hừ, bà còn ở đây không đời nào để cô ta muốn làm cái gì thì làm.
“Hạ Băng, kêu đại thiếu phu nhân đến đây cho ta.”
Bà Xuân trầm mặt ra lệnh.
Hạ Băng nghe vậy có chút vui sướng khi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2503590/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.