Hàn Mộc Tử không có ấn tượng gì về việc rốt cuộc sao cô lại ngủ.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Dạ Mạc Thâm thấy cô ngủ say nên bế cô trở về phòng.
Cũng không biết bây giờ đã mấy giờ rồi, Dạ Mạc Thâm chạy đi đâu rồi?
Vì mơ mấy giấc mơ đó, mà bây giờ Hàn Mộc Tử rất muốn gặp Dạ Mạc Thâm và muốn ôm lấy anh.
Vì vậy Hàn Mộc Tử khoác một chiếc áo khoác mỏng vào, rồi sau đó mở cửa phòng ra.
Cô giúp việc vẫn canh giữ từ nấy tới giờ, dù sao hiện tại Hàn Mộc Tử cũng đang mang thai, hơn nữa hôm nay là một ngày đặc biệt, nên Dạ Mạc Thâm đã giao cho cô ấy canh giữ ở đây để phòng khi xảy ra chuyện gì, thì còn nói Hàn Mộc Tử tỉnh lại, rồi đi báo cho anh biết.
Vì vậy, khi nhìn thấy Hàn Mộc Tử vừa mở cửa ra, thì cô giúp việc liền đặt điện thoại xuống rồi đứng dậy.
“Mợ chủ, mợ tỉnh rồi, em đi nói cho cậu chủ biết.”
Hàn Mộc Tử gọi cô ấy lại: “Không cần cho anh ấy biết đâu, để tự tôi qua đó tìm anh ấy, bây giờ anh ấy đang ở đâu vậy?”
Hai người đã là vợ chồng rồi, Hàn Mộc Tử vừa tỉnh lại thì đã muốn đi tìm anh, cô giúp việc cũng không cảm thấy có gì đó sai sai, thế là cung kính đáp lại: ‘Cậu Dạ đang ở phòng làm việc, vừa nãy trợ lý Túc đã đến”
Tiêu Túc đến rồi sao?
Hàn Mạt Tử dừng lại một hồi, chẳng lẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308243/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.