🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Làm sao, ngươi có ý kiến gì?”

Tiêu Túc khẽ liếc cô ấy một cái.

Giang Tiểu Bạch lập tức không dám nói nữa: “Không, không có ý kiến! Vậy anh cứ nghĩ đi, tôi ở Ị”

đây chờ anh cho tôi một câu trả lời thuyết phục Chờ ở đây? Tiêu Túc thầm nghĩ, cô gái này thật là cứng đầu.

Nhưng cậu ta mím môi, không trả lời cô ấy.

Khoảng một phút sau.

Giang Tiểu Bạch hỏi: “Anh suy nghĩ thế nào rồi?”

Nghe thấy vậy, Tiêu Túc không nhịn được nhíu mày liếc mắt nhìn cô ấy một cái, nhắc nhở: “Mới có một phút thôi.”

“Thật vậy sao?” Giang Tiểu Bạch nghiêng đầu chớp mắt nói: “Tôi còn tưởng là đã qua cả một thế kỷ”

Tiêu Túc nghĩ Giang Tiểu Bạch chỉ đang đùa giỡn, nên không trả lời cô ấy.

Ai biết rằng sau một phút, cô ấy lại hỏi: “Anh đã nghĩ xong chưa?”

“.m Tiêu Túc: “…

“Nói chuyện đi, anh nghĩ như thế nào rồi?”

Tiêu Túc không muốn nghe cô ấy nói chuyện, hơn nữa cũng từ chối giao tiếp. Chỉ trong hai phút, cô ấy đã thực sự hỏi hai lần.

Thấy cậu ta không trả lời, Giang Tiểu Bạch cũng không tức giận, chậm rãi chờ thời gian trôi qua.

Bên này Tiêu Túc im lặng, nhưng trong lòng cậu ta thầm nghĩ, cô gái này sẽ không phải mỗi phút hỏi một lần chứ?

Cậu ta ở trong lòng thầm tính toán thời gian.

Quả nhiên, sau khi một phút nữa lại trôi qua, Giang Tiểu Bạch lại bắt đầu nhìn về phía Tiêu Túc, Tiêu Túc cảm thấy vẻ mặt có chút tê dại.

“Anh Tiêu… Anh suy nghĩ như thế nào rồi? Thế nào? Sau khi đi qua thôn này, sẽ không còn cửa hàng nào nữa đâu.”

“Cô định là trước khi tôi cho đáp án, cứ một phút cô lại hỏi tôi một lần sao?”

Giang Tiểu Bạch gật đầu.

Lông mày của Tiêu Túc không khỏi kịch liệt nhảy dựng lên, cô gái này thật là…

“Như thế nào? Thay vì bị tôi mỗi phút hỏi một lần, không bằng bây giờ đồng ý luôn đi?”

Nghe vậy, Tiêu Túc ngước mắt lên và liếc nhìn cô ấy một cái: “Đây là một trong những chiến thuật của cô sao?”

“Ừm” Giang Tiểu Bạch không chút do dự thừa nhận, cúi người cười tủm tỉm, khuôn mặt cô gái này sắp chạm vào cậu ta rồi, nhưng cô ấy thân là một cô gái lại không có một chút nhận thức nào, cô ấy không cảm nhận được rằng khoảng cách này là quá gần, thậm chí còn nhoẻn miệng cười.

“Anh đồng ý sao?”

“..

Tiêu Túc: “…

Cậu ta giống như gặp phải quỷ mở to mắt, không có trả lời.

Giang Tiểu Bạch vươn tay nắm lấy tay áo cậu ta: “Nếu không trả lời, tôi coi như là anh đồng ý rồi nha?”

Tiêu Túc vẫn không nói chuyện, Giang Tiểu Bạch cười hì hì nói tiếp: “Được rồi, vậy tiếp theo trong khoảng thời gian này anh sẽ làm bạn trai của tôi”

Từ bạn trai này làm cho Tiêu Túc nhíu mày, quay sang sửa lại cho cô ấy: “Là bạn trai giả”

“Ai da, biết rồi, biết rồi, bạn trai”

Giang Tiểu Bạch vỗ vỗ vai Tiêu Túc, bởi vì cậu ta đã đồng ý với mình nên cô ấy rất vui, trực tiếp nắm lấy cánh tay của Tiêu Túc.

“Cô làm gì vậy?” Cô gái này đột nhiên dựa sát lại, cả người cô ấy dán lên người cậu ta, xung quanh có mùi thơm thoảng qua, cảnh giác của Tiêu Túc đột nhiên tăng lên.

“Không có chuyện gì, để cho anh làm quen đi.

Dù sao anh cũng là bạn trai của tôi rồi, sau này loại hành vi thân mật như thế này không phải là rất bình thường sao?” Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, một chút cũng không nghĩ là có vấn đề gì cả.

Bởi vì mẹ cô ấy là một người nhìn rất thấu đáo, nếu động tác thân thể giữa hai người quá cứng nhắc, nhất định sẽ lộ ra dấu vết, cho nên Giang Tiểu Bạch nghĩ trước tiên là phải luyện tập trước một chút. Nhưng không ngờ Tiểu Túc lại kháng cự như vậy, nghe xong lời cô ấy nói, cậu ta liền nắm chặt cổ tay cô ấy rồi kéo tay ra, trầm giọng nói: “Tôi và cô chỉ là quan hệ bạn trai bạn gái giả mà thôi, ngoại trừ trường hợp nhất định ở bên ngoài, chúng ta phải giữ khoảng cách, sau này cô không được phép đến quá gần tôi, lại càng không được chạm vào tôi.”

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch không nhịn được cười chế nhạo: “Tại sao chứ? Anh đang muốn thủ thân như ngọc cho người mình thích sao? Nhưng mà người ta đã có người mình thích rồi, anh có thủ thân như ngọc, người ta cũng sẽ không quay đầu lại đâu”

Khi nhắc đến điều này, trái tim Tiêu Túc lại đau nhói.

Cô gái nhỏ đó… cô ấy đã đi du lịch với người đàn ông khác.

Chủ đề của chuyến đi kia là một chuyến đi hưởng tuần trăng mật, bà nội đã đặc biệt sắp xếp chuyến đi này với hy vọng mối quan hệ giữa hai người bọn họ sẽ nhanh chóng được hâm nóng.

Có lẽ, sau khi chuyến đi này kết thúc, hai người bọn họ sẽ kết hôn.

Nghĩ đến đây, trên môi Tiêu Túc hiện lên một nụ cười gượng gạo.

“Cô nghĩ nhiều rồi”

Nghĩ nhiều? Sao cô ấy có thể nghĩ nhiều được? Trông dáng vẻ của cậu ta thật đáng thương, Giang Tiểu Bạch vỗ võ vai anh: “Yên tâm đi, anh đã giúp tôi rồi, tôi cũng sẽ giúp anh, nhất định sẽ giúp anh thoát khỏi bóng ma của thất tình!”

Bởi vì hai người đã đạt được thỏa thuận, lúc trở về nhà, Tiêu Túc dự định đưa người về nhà rồi đi ngay, Phương Đường Đường ở bên kia theo đuổi nam thần của mình, lúc quay lại đã thấy bên cạnh Giang Tiểu Bạch nhiều thêm một người.

Cô ta lập tức nắm lấy tay Giang Tiểu Bạch kéo cô ấy rời khỏi hiện trường, sau đó thấp giọng chất vấn: “Chuyện là sao vậy, mình chỉ mới nghe vài bài hát thôi, mà cậu đã thu phục được người rồi? Lần trước không phải nói là không muốn làm phiền người ta sao?”

“Ồ” Giang Tiểu Bạch mặt không đỏ, không thở mạnh nói: “Sự tình có biến, kế hoạch đành phải thay đổi”

Phương Đường Đường: “… Anh ta đồng ý giả làm bạn trai của cậu sao?”

“Thôi, sau này không cần lo lắng nữa, chỉ là không biết anh ta có thể trụ được bao lâu”

Nghe vậy, Phương Đường Đường đột nhiên cười có chút không có ý tốt: “Thật ra thì… cậu có thể giả thành thật thì càng tốt, bộ dáng anh ta trông khá ổn”

“Cậu chỉ mới nhìn thấy anh ấy có vài lần mà đã biết bộ dáng anh ấy không tồi? Cậu xem mặt định người à?”

Giang Tiểu Bạch tức giận trừng cô ta một cái.

Cô ấy nhớ lại lần trước trêu chọc người ta đem giả biến thành thật, bộ dáng lúc mà Tiêu Túc đã đẩy cô ấy ra, nhân tiện nói: “Không diễn “

“Không diễn? Tại sao? Chẳng lẽ là do cậu không có sức hấp dẫn sao? Còn không thu phục được tên đàn ông này! Giang Tiểu Bạch, mình rất thất vọng về cậu”

“Trình diễn đủ rồi thì về đi, hôm nay quá muộn Xa rỒI.

Giang Tiểu Bạch nói xong thì xoay người rời đi, cô ấy còn chưa nói cho Phương Đường Đường biết chuyện tối nay của mình, Tiêu Túc thấy cô ấy rất nhanh đã trở lại, còn cô gái bên cạnh thì cứ tò mò nhìn cậu ta, thậm chí còn ngượng ngùng vẫy tay với cậu ta.

“Xin chào, tôi là chị em tốt của Tiểu Bạch, tôi tên là Phương Đường Đường.”

Tiêu Túc lễ phép gật đầu với cô ta, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: “Xin chào, Tiêu „ Túc: Giọng điệu lịch sự và xa lánh, thoạt nhìn cậu ta có vẻ khá bình tĩnh và điềm đạm.

Đánh giá của Phương Đường Đường về cậu ta ngay lập tức tăng cao hơn một chút. Giang Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, cô còn chưa quên lúc trước Phương Đường Đường dùng Facebook cưỡng bức, dụ cô giúp cô ta viết bản thảo đó như thế nào, sau đó, cô ta còn đến căn nhà nhỏ của cô, kéo cô từ trong ổ chăn ấm áp ra, để cô viết bản thảo cho cô ta.

Cuối cùng, còn kéo một nhúm tóc của cô!

Bây giờ, trông thật ra nhân khuôn cẩu dạng.

“Đã muộn rồi, tôi đưa cô về nhà trước”

Giang Tiểu Bạch nói: “Anh có lái xe được không? Anh vừa mới uống rượu, lái xe không tiện, nếu không tôi và bạn tôi bắt taxi về trước.”

“Để tôi tiễn hai người”

Phương Đường Đường đi bên cạnh Giang Tiểu Bạch, hai người đi theo phía sau Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch nghe thấy chị em tốt của mình nói: “Chị em tốt à, người đàn ông này trông hơi lạnh lùng…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.