Bác sĩ tháo khẩutrang xuống, khẽ thở dài, ngập ngừng mở miệng, giọng nói có chút trầmtrọng, “Ngực bị trúng đạn, mặc dù không chạm tới tim, nhưng lạinằm đúng chỗ nguy hiểm nhất, hiện tại viên đạn đã lấy ra, bệnh nhân cònchưa qua giai đoạn nguy hiểm, tạm thời vẫn lâm vào hôn mê, có thể tỉnhlại hay không, phải xem vận mệnh của hắn.”
Một câu nói này, khiến tất cả mọi người sững sờ.
Tiếu Dịch trừng mắt gắt gao nhìn bác sĩ, lặng im mấy giây, đột nhiên giốngnhư điên lên, dùng sức kéo cổ áo bác sĩ, nổi giận đùng đùng, chất vấnbác sĩ, “Ngươi nói ngài ấy sẽ chết?”
Sắc mặt bác sĩ bi thống liếc hắn một cái, “Tỷ lệ sống sót không rất ít.”
Thân thể Tiếu Dịch run lên bần bật, khí lực toàn thân giống như bị rút đi,môi khô khốc giật giật, không nói nên lời, cánh tay chậm rãi trượtxuống, vô lực rũ bên người, đưa tay che mặt.
Bác sĩ rủ con mắt xuống tránh ra, mười mấy người đàn ông đứng tại chỗ, đều đỏ mắt.
Người thân cận nhất bên cạnh ngươi, một giây trước hắn còn đứng trước mặtngươi, nói chuyện với ngươi, cùng ngươi kề vai chiến đấu, một giây sau,hắn lại hấp hối nằm trên giường bệnh, cận kề cái chết, tình cảnh tuyệtvọng này, đến vội vàng như một cơn gió nặng nề đánh vào trong lòng mỗingười.
Bệnh nhân được đẩy ra, dưới ánh đèn lờ mờ, trên chiếcgiường trắng như tuyết, vỏ chăn trắng như tuyết, người đàn ông yên lặngnằm ở phía trên, gắt gao đóng lại hai mắt, giống như là ngủ thiếp đi.
Tiếu Dịch phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550868/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.