Lâm Trạch Thiên nghe thấy vậy chỉ nở nụ cười, không lên tiếng, cũng chỉ dí họng súng chỉ về phía trước nói, “Đi!”
Thuộc hạ ở bên cạnh hiểu ý, cũng áp giải Cận Tuần đi về hướng xe đang đậu.
Cục diện căng thẳng cho tới khi đi tới bên cạnh chiếc xe.
Chợt Tống Mạc dừng chân lại, “Vương Uyển Yên đến kìa!” Giọng nói của anh dồn dập và vang dội. d,0dylq.d. Dường như theo bản năng Lâm Trạch Thiênkhông tự chủ mà ngẩng đầu nhìn về phía chiếc xe.
Ngay trong nháymắt này, trong rừng cây ở xung quanh đó đột nhiên có một đám người àora, rất nhanh có tiếng súng vang lên, trong nháy mắt, những người đitheo Lâm Trạch Thiên và những vệ sĩ áp tải hai người đều nằm rạp xuốngđất, dưới thân thể của bọn họ, máu tươi tràn ra bốn phía, người đàn ôngliên tục dùng súng để áp giải Cận Tuần bị thương ở tay, anh ta kêu lênmột tiếng đau đớn, súng trong tay bị rơi xuống đất kêu lên một tiếng,Cận Tuần nhân cơ hội này chạy thoát.
Cùng lúc đó, Tống Mạc cũng nhanh chóng móc ra từ bên hông một cây súng, họng súng chỉ thẳng vào mi tâm của Lâm Trạch Thiên.
Nếu như Tống Mạc nói những lời khác, lấy sự đa mưu túc trí và cẩn thận củaLâm Trạch Thiên, chắc chắn là sẽ không dễ dàng tin tưởng. Nhưng Tống Mạc lại cố tình nhắc tới Vương Uyển Yên, chính là người phụ nữ vô pháp vôthiên trong truyền thuyết của Lâm Trạch Thiên, hơn nữa bây giờ còn đangmang thai, quan tâm sẽ bị loạn, người một khi có sức uy hiếp, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550866/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.